Chương 6: (Vô Đề)

Bạc Nguyên Triệt cứng người lại, phía dưới chiếc mũ lưỡi trai, hai mắt đang run rẩy do không thể tin được, sau đó anh quay đầu lại, nhìn thấy bóng dáng người phụ nữ dưới ánh nắng chiều tà đỏ rực.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Khác hoàn toàn so với những gì anh đã thấy vào tối hôm qua ở khách sạn.

Hôm nay cô buộc mái tóc dài của mình thành kiểu đuôi ngựa cao, dưới lớp áo khoác hình chữ X được vẽ nguệch ngoạc là lớp da thịt trắng như tuyết đang thoắt ẩn thoắt hiện.

Lúc này cô đang ngồi trong xe, một tay đặt lên vô lăng, nở một nụ cười thản nhiên về phía anh.

Vừa xinh đẹp lại vừa ngầu.

Sao cô lại… ở chỗ này?

Anh còn tưởng rằng sẽ không bao giờ gặp được...

Khóe môi vô thức nhếch lên, một niềm vui sướng trào dâng mà ngay cả anh cũng không nhận ra.

Nhưng khi suy nghĩ lại lời cô vừa nói, anh có chút chột dạ khó hiểu mà mím môi lại, hơi mất tự nhiên giải thích: "Đúng lúc đi ngang qua nên vào trong ngồi, không định uống nhiều."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Không định uống nhiều? Lừa thằng ngu nào vậy!

Nhìn bộ dạng này là biết không giải quyết mọi chuyện êm xuôi nên chuẩn bị tới tìm men say rồi.

"Uống rượu không có gì thú vị cả, để tôi đưa cậu đi một vòng." Thu Danh Duy duỗi tay vỗ vỗ lên cửa xe, vẻ mặt rạng ngời: "Xe mới mua đấy, thấy thế nào?"

Không có tên đàn ông nào là không yêu xe cả.

Bạc Nguyên Triệt nhận ra đây chính là chiếc siêu xe hàng đầu thế giới, giá tiền lên tới năm nghìn vạn, ngoại trừ đắt thì không có bất kỳ khuyết điểm nào.

Chiếc xe đắt như vậy nói mua là mua, cô quả thật không phải người thiếu tiền.

Nghĩ tới việc tối hôm qua mình ngu ngốc đề nghị dùng tiền để cảm ơn, anh chỉ muốn quay đầu rời đi.

Đợi một lúc lâu sau vẫn không thấy anh trả lời, đáy mắt Thu Danh Duy xẹt qua vẻ kinh ngạc: "Xem ra cậu còn là một người trong ngành?"

Bạc Nguyên Triệt thầm nghĩ sao đột nhiên mình lại được tâng bốc như thế thì nghe thấy cô tự nói với chính mình: "Chiếc xe này đúng là vẫn còn rất nhiều chỗ cần phải sửa lại, nhưng tôi vừa mới tới thành phố Nhạc, không có thời gian để mua gara và vật liệu nên đành tạm chấp nhận, nếu có cơ hội tôi sẽ đưa cậu ngồi một chiếc xe khác xịn hơn."

Bạc Nguyên Triệt: "..."

Bây giờ phú bà đều xuất sắc như vậy sao?

"Lên xe đi, chỗ này không thể dừng lâu được." Thu Danh Duy nghiêng đầu, ra hiệu cho anh lên xe.

Bạc Nguyên Triệt ngập ngừng một chút, sau đó nghe theo lời ngồi vào, bộ dạng nghe lời này của anh nếu để người quen nhìn thấy, chỉ sợ sẽ nói đã gặp quỷ rồi.

Không gian của chiếc siêu xe có vẻ hơi chật.

Sau khi cửa xe đóng lại, Bạc Nguyên Triệt bỗng ngửi được hơi thở của người khác, mùi thơm rất lạnh thoang thoảng trong mũi nhưng lại khiến người ta cảm thấy khô nóng trong lòng.

Anh ấn vành mũ xuống, nghĩ có lẽ là do chưa bật điều hòa.

Lúc này, người bên cạnh lại đột nhiên xốc mũ anh lên, ném ra phía sau.

Anh vô thức muốn lấy về nhưng bị cô nhẹ nhàng ngăn cản lại: "Yên tâm đi, không ai thấy được bên trong này đâu."

"Thắt chặt dây an toàn vào." Sau khi cô nhắc nhở xong lại thề son sắt: "Tôi bảo đảm chuyến đi này sẽ kích thích đến mức khiến cậu quên hết mọi ưu phiền."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!