Chương 38: (Vô Đề)

Anh ta cứ nghĩ đó là tình thú, không ngờ cô lại đánh thật. Sau khi một tiếng "bốp" vang lên giòn giã bên tai, mấy giây sau anh ta vẫn chưa lấy lại tinh thần.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cô cũng không hề nhẹ tay, đau đớn lan ra từng chân tơ kẽ tóc, Hạ Minh cảm thấy gương mặt nóng bỏng.

"Mẹ nó! Em ơi đánh thật à?" Anh ta lấy lại tinh thần, che mặt, lộ rõ vẻ mặt tức giận.

Đến cả ông cụ Hạ cũng chưa từng đánh vào mặt anh ta, những người khác lại càng không dám động đến anh ta dù chỉ là một đầu ngón tay. Vậy mà người phụ nữ này không chỉ đánh, mà còn đánh không hề khách khí, lời lẽ hùng hồn — "Là anh để tôi đánh, bây giờ còn tức giận cái gì?"

Trước khi gặp cô, Hạ Minh thật sự không ngờ được có một ngày mình bị đàn bà vả một phát trước mặt mọi người, mà không phế đi bàn tay đó.

Lưỡi anh ta chống bên trong má, khuôn mặt u ám yên lặng một lát, cuối cùng nuốt cơn giận xuống, đánh cũng đánh rồi, còn thế nào được nữa?

"Em đặt phòng bao nhiêu? Chúng ta vào."

"Chỉ sợ việc này không được." Thu Danh Duy giãy cổ tay ra, thấy vẫn không thoát ra được thì không khỏi cảm thấy tức giận vì cơ thể này thực sự quá yếu. Nếu là cơ thể ban đầu của cô thì đã đánh người này thành đầu heo từ lâu rồi.

Cô nhìn chằm chằm Hạ Minh đang nắm chặt lấy tay của cô, nói: "Tôi hẹn người khác ăn cơm rồi, không rảnh chơi đùa với anh."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Vậy thì hủy đi là được rồi." Hạ Minh nói xong, nghĩ đến gì đó, cười như có như không, nhíu mày hỏi: "Sao, chẳng lẽ lại là cuộc hẹn với tình yêu mới?"

Đang nói thì "tình yêu mới" trong miệng anh ta đã đến —

Cố Trì đến thẳng từ công ty, chưa kịp thay bộ đồ vest ra, chất liệu vải sẫm màu khiến khuôn mặt anh ấy thêm nghiêm nghị hơn, vừa mới bước vào nhà hàng đã thu hút không ít sự chú ý của phụ nữ.

Từ trước đến nay anh không thèm để ý đến những ánh mắt kia, lúc này thấy Thu Danh Duy bị một tên đàn ông làm phiền thì càng không để ý hơn, bước hai ba bước tới. Anh giữ lấy cổ tay Hạ Minh, mạnh mẽ tách hai người ra, sau đó kéo Thu Danh Duy về phía sau, bảo vệ cô ở sau lưng vô cùng kín kẽ.

"Anh này, anh tìm vợ chưa cưới của tôi làm cái gì?" Vừa hỏi xong lời này, Cố Trì nhận ra người đối diện là ai, không khỏi sững sờ: "Là anh?"

Hạ Minh khẽ hừ một tiếng, mắt nhìn Thu Danh Duy được anh bảo vệ căng thẳng, thái độ không quá khách khí: "Anh Cố."

Hai người chỉ từng gặp mặt trong một cuộc hội nghị thương nghiệp quốc tế quy mô lớn ở Thủ đô, còn cách mối quan hệ quen biết xã giao rất xa.

Xưa nay Thu Niệm không hỏi chuyện làm ăn, chú Thu chiều chuộng cô, đương nhiên cũng sẽ không đưa con gái đến hội nghị nhàm chán như vậy, cho nên cô không thể gặp mặt Hạ Minh được. Bây giờ lại xảy ra chuyện gì đây?

"Anh Hạ." Vẻ mặt Cố Trì không vui vẻ lắm, hỏi lại một lần nữa: "Anh tìm vợ chưa cưới của tôi có chuyện gì?"

"Vợ chưa cưới?" Hạ Minh lặp lại ba chữ này, vẻ mặt nghiền ngẫm.

Cố Trì nghĩ anh ta không biết, đang định giới thiệu lại nghe thấy người kia cười nhạo: "Hôn ước của hai người tám trăm năm trước thì không tính, coi tôi là đồ ngu, tin tức gì cũng không nghe được hay sao?"

Đột nhiên đồng tử Cố Trì rụt lại.

Thu Danh Duy vỗ bả vai anh, nhỏ giọng nói: "Quen biết ở thành phố Nhạc, anh ta điều tra em."

Cái này khó trách...

"Được rồi Hạ Minh, người tôi đợi đã tới, anh về đi." Thu Danh Duy ra lệnh tiễn khách.

"Chỉ hai người?" Hạ Minh hỏi.

"Không được à?" Thu Danh Duy nhíu mày, đang chuẩn bị đến phòng ăn riêng, không có ý định để ý tới anh ta nữa.

Dù hiểu Cố Trì là đối thủ không hề có sức cạnh tranh, nhưng chung quy vẫn là tình địch ngấp nghé người phụ nữ của anh ta. Hạ Minh đâu thể nào yên tâm để một mình Cố Trì với Thu Danh Duy ăn cơm với nhau?

Anh ta đưa tay chặn đường, không cho cô đi: "Yêu lại người cũ rất chán, loại người như anh ta vừa nhìn đã thấy tẻ nhạt, em đi với anh ta không chịu nổi mấy ngày đâu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!