Thang máy vẫn đang đi xuống, khi sắp lên đến tầng 1, điện thoại di động của Thu Danh Duy reo lên
- là tiếng chuông thông báo đặc biệt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cố Trì ngước nhìn cô.
Thu Danh Duy không cần lấy điện thoại ra xác nhận cũng biết là ai, giơ tay lên kịp thời ấn nút tầng 1, nói với Cố Trì: "Em đi đến cửa chờ anh, em nhớ ra có một cuộc điện thoại cần gọi."
Cố Trì không có hỏi nhiều, chăm chú nhìn cô ra khỏi thang máy ở tầng 1, một mình đi đến gara.
Bây giờ mới sáu giờ sáng, trong đại sảnh vắng tanh, chỉ có vài nhân viên bảo vệ tuần tra. Thu Danh Duy vừa đi ra ngoài, vừa mở wechat điện thoại di động.
Quả nhiên, thấy tin nhắn Bạc Nguyên Triệt gửi tới: [Chào buổi sáng~]
Cô mỉm cười bấm vào cuộc gọi thoại, giây lát sau đầu bên kia đã bắt máy, giọng nói còn phảng phất chút ngái ngủ, bao trùm bởi sự ngạc nhiên không thể che giấu.
"Tiểu Duy! Em... xong việc rồi à?"
"Ừm, vừa mới xong việc." Thu Danh Duy hoạt động một chút bả vai cứng đờ, hỏi ngược lại: "Sao cậu dậy sớm vậy? Tôi nhớ gần đây cậu không có việc gì ngoại trừ album mới."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"A..." Đầu bên kia nhỏ giọng trả lời lại: "Là không có gì để làm."
"Vậy thì ngủ thêm một lát đi." Thu Danh Duy dỗ dành: "Tôi cũng trở về nghỉ ngơi."
Sau khi tiếng thở dài không thể nghe thấy, Thu Danh Duy nghe thấy anh nhỏ giọng lẩm bẩm: "Em không có ở đây, anh không ngủ được..."
Thu Danh Duy nhịn không được đùa giỡn hỏi: "Thế nào, còn muốn tôi tiếp tục bồi giường* cho cậu sao?"
Bồi giường*: chăm sóc trên giường, còn có nghĩa khác là "ngủ".
Mặc dù biết "bồi giường" này của cô là giường bệnh viện, cách một mét, rất thuần khiết! Nhưng lỗ tai Bạc Nguyên Triệt đang áp vào điện thoại vẫn kém cỏi đỏ lên.
Những ngày có Tiểu Duy ở bên, thật ra anh cũng không ngủ nhiều, nhưng lại là bởi vì quá hưng phấn, trái tim ở trong lồng ngực đập thình thịch, đầu óc cũng rối loạn.
Không phải như bây giờ, là bởi vì nhớ nhung và lo lắng.
Anh hắng giọng, giả vờ bình tĩnh chuyển đề tài: "Mọi chuyện có thuận lợi không?"
Có một người trợ giúp đáng tin cậy như Cố Trì, có thể nói là bỏ ra ít sức lực nhưng hiệu quả thu được lại cao, Thu Danh Duy cười tiết lộ: "So với kế hoạch ban đầu thuận lợi hơn nhiều, chắc là sẽ trở về sớm."
Sáng sớm đã nhận được tin tức tốt như vậy, Bạc Nguyên Triệt không nhịn được, lăn vài vòng ở trên giường, sợ bị cô chê là trẻ con, anh ngậm chặt miệng, không dám cười thành tiếng.
Vì thế, Thu Danh Duy chợt nghe thấy đầu kia truyền đến từng đợt tiếng lịch bịch: "? "
Kết thúc cuộc gọi, Thu Danh Duy cất điện thoại di động, hoàn toàn bước ra khỏi cổng công ty.
Còn chưa đến giờ làm việc, đường phố khu thương mại vô cùng yên tĩnh, còn bao phủ trong màn đêm tĩnh mịch, trông xám xịt.
Ánh sáng không sáng lắm, nhưng cô vẫn nhìn thấy bóng người đang ngồi xổm dưới bậc thềm, đó là một người phụ nữ trạc tuổi cô, trong tay cầm một chai nước khoáng đã uống gần cạn, cũng không biết ngồi xổm ở đây bao lâu rồi.
Thu Danh Duy nhìn cô ta một cái rồi thu hồi ánh mắt, cũng không có hứng thú đối với chuyện của người khác. Nhưng đối phương sau khi nhìn thấy cô, đôi mắt đột nhiên sáng lên, sau đó cô ta lao lên bậc thang, vừa chạy vừa hét: "Thu Niệm, cô thật ác độc! Lại có thể giả chết hại San San!"
Nghe nói như vậy, Thu Danh Duy khựng lại, nhìn cô ta, khẽ nhíu lông mày lại, cố gắng xác định danh tính của đối phương.
Người này là ai?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!