Chương 25: (Vô Đề)

"Để tôi gọi cơm." Thu Danh Duy lấy điện thoại ra.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Bạc Nguyên Triệt không muốn cô cảm thấy ở cùng anh đến bữa tối cũng không ăn được, vì thế nhanh chóng giữ cô lại, kiên quyết nói: "Không cần đâu, để tôi nấu!"

Thu Danh Duy không khỏi kinh ngạc: "Cậu nấu?"

"Đừng coi thường người khác, tôi đã tự nấu ăn suốt mấy năm qua đấy, tài nấu nướng không thua gì Quý Ninh đâu." Đương nhiên, cần thêm từ "đã từng" vào đằng trước…

Nói xong, Bạc Nguyên Triệt mở tủ lạnh lấy nguyên liệu nấu ăn, bởi vì không có ý tưởng gì nên anh đã đập nát ba quả trứng gà.

Lòng trứng chảy đầy đất.

Thu Danh Duy tỏ vẻ vô cùng nghi ngờ về chuyện anh biết nấu ăn: "Hay là thôi…"

"Không không không! Vừa rồi là trượt tay! Trượt tay mà thôi!" Bạc Nguyên Triệt cuống quít giải thích, vừa ngồi xổm xuống xử lý ba quả trứng gà vô tội bị chết thảm kia, vừa khoác lác với cô: "Chị cứ ngồi đó chờ đi, tôi đảm bảo sẽ làm cho chị một bát mì cà chua trứng chiên ngon nhất thế giới!"

Thấy dáng vẻ vụng về của anh là biết ngay anh chỉ mạnh miệng, Thu Danh Duy cũng không vạch trần, cô ngồi trước bàn, một tay chống cằm xem anh bận rộn.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Bàn tay người đàn ông khớp xương rõ ràng, thon dài xinh đẹp, có thể tưởng tượng ra khung cảnh tuyệt đẹp khi gảy đàn. Nhưng mà nấu ăn thì… chỉ có thể gọi là một mớ hỗn độn.

Thấy anh không đeo tạp dề, định cứ như vậy mà ra trận xào rau, cũng không sợ làm bẩn áo thun trắng tinh.

Thu Danh Duy lắc đầu, đứng dậy cầm tạp dề lên đeo giúp anh. Đôi tay cô vòng ra đằng sau, chỉ cách anh không quá mười phân, giống như hai người đang ôm nhau.

Bạc Nguyên Triệt lập tức cứng đờ, nhìn chằm chằm vào cái nồi, không dám động đậy.

Ánh đèn trên bếp chiếu vào, soi rõ vẻ ngại ngùng trong mắt anh, yếu hầu từ từ trượt lên trượt xuống, căng thẳng hỏi: "Sao, sao vậy?"

Thu Danh Duy cúi đầu, nghiêm túc thắt dây tạp dề, không để ý đến sự khác thường của anh: "Mặc đồ trắng mà cũng dám không đeo tạp dề xào rau, định làm hỏng bộ đồ này à?"

Lúc này Bạc Nguyên Triệt mới để ý rằng trên người mình có thêm một chiếc tạp dề, đó là đồ Quý Ninh thường đeo, so với anh thì có hơi nhỏ.

Tay đang nắm chặt xẻng cuối cùng cũng thả lỏng, anh nói cảm ơn, sau đấy đầu óc quay cuồng lại nói thêm: "Chị nói xem, chúng ta như vậy có giống chồng xào rau, vợ giúp đeo tạp dề không?"

Kết cục của việc miệng nhanh hơn não là vừa mới dứt lời đã muốn tự tát chết chính mình.

Bây giờ Bạc Nguyên Triệt cực kỳ muốn xé nát cái miệng thối tha này, chồng xào rau vợ giúp đeo tạp dề là cái quỷ gì! Đúng là tự tìm đánh mà!

Thu Danh Duy cũng đánh anh thật, nhưng chỉ nhẹ nhàng đánh vào lưng, không hề tức giận: "Mau xào đi! Trứng sắp cháy rồi."

Bạc Nguyên Triệt "ừ" một tiếng, rồi tiếp tục vùi đầu vào xào rau, khói trắng bốc lên hừng hực, khiến anh cũng theo đó mà ngẩn ngơ.

Cũng giống như lần trước, dường như cô không hề quan tâm đến lời nói vừa rồi, không biết ai mới có thể khiến cô đỏ bừng mặt vì xấu hổ…

Trong lúc suy nghĩ miên man, một bát mì trứng rán cà chua đã ra lò.

Anh chịu nóng bưng bát lên bàn, sau đó nhéo vành tai, thúc giục như tranh công: "Ăn thử đi! Nếu không ngon, tôi đổi sang họ chị!"

"Vậy thì từ nay tôi sẽ gọi cậu là Thu Nguyên Triệt."

Bạc Nguyên Triệt có hơi thất vọng rũ mắt: "Đừng như vậy mà, chị còn chưa ăn thử, sao biết nó không ngon?"

Thu Danh Duy buồn cười cầm đũa lên, ăn thử một miếng dưới cái nhìn chăm chú của anh, vậy mà lại ngon đến không ngờ. Cô không nhịn được ăn thêm vài miếng, khiến Bạc Nguyên Triệt vô cùng đắc ý.

"Không lừa chị đúng không?" Anh vừa nói vừa ngồi xuống, chống cằm nhìn cô ăn: "Mì cà chua chiên trứng của anh đây là số một thế giới!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!