Thu Danh Duy ngủ say sưa đến tận trưa ngày hôm sau mới từ từ tỉnh dậy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô xoa bóp huyệt thái dương rồi chậm rãi ngồi xuống. Trên người cô vẫn là bộ quần áo của tối hôm qua, trải qua quá trình lên men của đêm trước, mùi thịt nướng, bánh rán dầu và rượu càng thêm nồng nặc.
Trên chiếc bàn ở đầu giường có để lại một tờ giấy, phía dưới có ký một chữ "Triệt", nhìn thoáng qua thôi cũng biết là người nào ghi.
"Tôi đi về trước, trà tôi cho vào trong bình giữ nhiệt, nếu nửa đêm chị tỉnh giấc thì nhớ uống vài hớp để sáng mai dạ dày không bị khó chịu, ừm, chỉ có thế thôi."
Thu Danh Duy mỉm cười, gấp tờ giấy rồi đặt lại lên bàn, sau đó đứng dậy đi vào phòng tắm.
Xem ra trên đời này không chỉ có một Liễu Hạ Huệ thôi đâu.
Sau khi tắm sạch mùi rượu hôi hám, Thanh Danh Duy gọi dịch vụ phòng và ăn trưa ở trong phòng một mình, lúc này điện thoại chợt vang lên.
Cô tuỳ ý liếc mắt nhìn.
Là cuộc gọi thoại của Bạc Nguyên Triệt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi cô bắt máy, đầu dây bên kia lập tức truyền tới một giọng nói trầm ấm quen thuộc: "Dậy rồi à?"
"Ừ." Cô nuốt miếng salad ở trong miệng xuống hỏi: "Sao thế?"
Đầu kia dừng một lát, sau đó hơi mất tự nhiên mà nói: "Chị ra mở cửa đi."
Mở cửa?
Thu Danh Duy ngạc nhiên nhìn về phía huyền quan.
Ý anh nói…
Là cánh cửa này?
Như thể cảm nhận được nỗi nghi vấn của cô, chuông cửa vang lên đúng lúc, phát ra từ phía cửa và cả đầu dây bên kia.
"Cậu đang ở trước cửa phòng tôi hả?"
"Ừ." Đối phương thừa nhận, sau đó lại hỏi: "Bây giờ có tiện không? Không tiện thì tôi…"
Bạc Nguyên Triệt vừa nói được một nửa thì cửa phòng 3099 ngay trước mặt đã được mở ra từ bên trong, Thanh Danh Duy mặc áo tắm ung dung đứng ở đối diện, thần thái tự tin như đang mặc quần áo được thêu đại bàng vậy.
Ánh mắt kinh ngạc vụt hiện lên, anh kiềm chế quay đi, trầm giọng hỏi: "Chị vừa mới dậy à?"
"Ừ, tôi đang ăn cơm trưa." Thu Danh Duy nghiêng đầu vào bên trong, ý bảo anh vô đi.
Bạc Nguyên Triệt đóng cửa lại, đặt túi giấy lên trên ngăn tủ ở lối vào: "Tôi có mua thuốc, nếu chị say rượu mà bị nhức đầu thì có thể uống."
Đến cả cô cũng không nghĩ tới chi tiết nhỏ nhặt này.
Thu Danh Duy ngẩn người, ý cười ở đuôi lông mày càng đậm hơn, sau khi nói cảm ơn, cô quay người trở lại bàn ăn, rót cho anh một ly nước đá rồi hỏi: "Cậu tìm tôi có việc gì sao?"
"Tôi tới thăm chị một chút." Bạc Nguyên Triệt tháo kính râm và khẩu trang xuống, anh vừa nói vừa cầm ly lên uống cạn, chờ tới lúc đỡ nóng hơn, anh mới tiếp tục nói: "Hôm qua chị uống nhiều lắm, nếu chị thấy trong người không khoẻ…"
Ở thế giới này, tuy Thanh Danh Duy kết bạn với rất nhiều người, nhưng phần lớn đều toàn là bạn nhậu, ông già là người duy nhất quan tâm đến cô. Nhưng mà sau khi xuyên thành Thu Niệm, cô đơn độc chờ chết ở thế giới xa lạ này, không hy vọng xa vời và cũng chẳng nghĩ rằng sẽ còn có người quan tâm tới cô.
Cô thấy hơi cảm động.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!