Chương 14: (Vô Đề)

Bạc Nguyên Triệt là trụ cột của mọi người, ngay cả anh cũng gọi rồi, những người còn có thể tiếp tục trì hoãn nữa hay sao? Thế là trên bàn cơm lục tục vang lên những tiếng gọi "chị Duy".

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cuối cùng chỉ còn mỗi Tô Ngạn nhăn mặt không nói được lời nào.

Thu Danh Duy không nhìn cậu ta mà chỉ chăm chăm vào ăn thịt uống bia.

Bạc Nguyên Triệt ngồi bên cạnh lo lắng suông. Dự tính ban đầu của bữa cơm này chính là để bày tỏ lòng biết ơn chứ không phải mời người ta đến để tức giận! Thế mà cái tên Tô Ngạn đồng đội heo này ngáng đường anh, cứ phải làm cho không khí trở nên căng thẳng mới chịu.

Anh nắm tay lại đặt bên môi, ho khan mấy tiếng mãnh liệt đầy tính ám chỉ, lại thấy Tô Ngạn vẫn không chịu phản ứng thì bực bội. Bạc Nguyên Triệt mượn bàn ăn che dấu rồi đá mạnh về phía đối diện một đá.

"Ui da!" Người ngồi bên cạnh Tô Ngạn kêu to, đau đến nỗi khuôn mặt nhăn nhó: "Ai đá tôi đấy hả?"

Bạc Nguyên Triệt: "..."

Tội lỗi, tội lỗi quá, đá lệch.

Tội lỗi này anh không thể nào thừa nhận được, thế là đành cúi đầu giả chết. Trong lòng Tô Ngạn đang ngồi đối diện lại hiểu rõ. Anh ta nhếch mép cười nhạt không ngớt.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Anh em giúp bạn không tiếc cả mạng sống, vì phụ nữ mà bạn đâm anh em một đao! À! Đàn ông.

Tô Ngạn cảm thấy bản thân mình đã bị chọc giận rồi. Cậu ta làm vậy tất cả đều là vì ai chứ? Thôi quên đi! Cái chuyện nhọc lòng mà chả nên công cán gì cậu ta không làm!

"Tôi đi ra ngoài hút điếu thuốc đã, mọi người từ từ ăn nhé." Cậu ta nói xong bèn đứng dậy đi ra ban công một mình.

Cả bàn ăn trở nên im lặng đầy xấu hổ.

Bây giờ Bạc Nguyên Triệt đã hối hận đến xanh cả ruột. Nếu anh biết trước mọi chuyện đã như vậy thì anh đã mời Thu Danh Duy đi ăn một mình rồi. Nếu không phải vì tình cảnh trai đơn gái chiếc sẽ có thể khiến cô hiểu nhầm hoặc không khí sẽ xấu hổ thì sao anh phải nhờ mấy tên đồng đội heo này đến làm diễn viên quần chúng chứ?

"Tiểu Duy..." Anh nhìn về phía Thu Danh Duy, đang định nói gì đó làm dịu không khí thì lại thấy đối phương nhíu mày cười nhếch mép.

Anh xấu hổ sờ sờ cái mũi, nặn ra cái chữ vô tình bị mình lãng quên kia: "... Chị."

Mọi người trên bàn: "..."

Dáng vẻ ngoan ngoãn này quả thật là chưa từng thấy mà.

Thu Danh Duy gật đầu đáp một tiếng: "Sao?"

Bạc Nguyên Triệt liếc mắt nhìn về phía ban công một cái rồi cố tình nói xấu: "Gần đây Tô Ngạn bị một gái tồi lừa tình nên hơi quái gở. Chị đừng để ý nhé."

Tô Ngạn: "..."

Ngại quá, cậu ta không điếc.

"Vậy à..." Thu Danh Duy dùng tay chống cằm, nhẹ nhàng cười cười, dáng vẻ hoàn toàn không thèm để ý.

Bạc Nguyên Triệt lén lút thở phào nhẹ nhõm.

Quý Ninh quay đầu lại nhìn Tô Ngạn, do dự một chút rồi vẫn quyết định sẽ hỗ trợ cậu ta thử Thu Danh Duy một chút: "Chị có bạn trai chưa? Chị Duy xinh đẹp như thế chắc chắn không thiếu người theo đuổi."

"Tôi ấy hả?" Thu Danh Duy ăn ngay nói thật: "Tôi không có thời gian yêu đương."

Mọi người đang ngồi đây đều sửng sốt: "Chị chưa từng yêu đương lần nào á?"

"Có gì mà phải cảm thấy khó hiểu chứ? Tôi bề bộn nhiều việc, không thừa hơi." Thu Danh Duy tạm dừng một chút rồi bổ sung: "Vả lại tôi cũng không gặp được người mình thích."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!