Edit + Beta: Minh An
Con trai đói bụng rồi, phải làm sao bây giờ?
Những đứa trẻ lớn như vậy thì hay ăn cái gì?
An Tưởng không biết gì hết, nói thế nào thì từ khi cô sinh đứa nhỏ ra, toàn là người khác chăm sóc nó, cô chẳng có chút kinh nghiệm chăm con nào.
An Tưởng buồn rầu gãi gãi đầu, lấy điện thoại ra mở Baidu, đầu ngón tay nhanh chóng gõ chữ: [Trẻ con thì ăn cái gì.]
Đang định tìm kiếm, An Tưởng lại nhíu mày xóa đi.
Không đúng, con trai cô có một nửa gen là quỷ hút máu, như vậy thì con lai giữa con người và quỷ hút máu sẽ ăn cái gì...
Tiết, tiết canh?
Vịt, miến tiết vịt?
Ồ, cô cũng đói bụng.
An Tưởng vuốt cái bụng bẹp bẹp cả ngày chưa được ăn uống gì, uể oải ỉu xìu, héo héo ghé vào mặt bàn thấp bên cạnh.
Nuôi con khó thật đấy.
Cô từ từ thở dài, sốc lại tinh thần ngồi dậy, chuẩn bị tiếp tục tìm kiếm.
"A..."
Bên cạnh truyền đến tiếng rên rỉ rất nhỏ, An Tưởng giật mình một cái, ánh mắt trông mong nhìn An Tử Mặc đã ngủ ngon mấy giờ đang nằm trên giường, giọng hơi nghẹn ngào tủi thân nói: "Mặc Mặc con tỉnh lại đi, mẹ rất lo lắng cho con."
Cả người An Tử Mặc mất hết sức lực, cậu khinh bỉ nhìn An Tưởng một cái rồi nhanh chóng thu mắt lại.
Lọc cọc.
Bụng còn réo to hơn so với vừa nãy.
An Tử Mặc đói lả, đến sức để trừng mắt nhìn kẻ địch cũng chẳng có.
"Có phải Mặc Mặc đang đói bụng không?" An Tưởng cắn môi, "Nhưng mẹ không biết cho con ăn cái gì..."
An Tử Mặc không nói lời nào.
An Tưởng cân nhắc hồi lâu, cuối cùng đau đớn hạ quyết tâm, đến trước mặt nó, cởi bỏ hai nút cúc áo, đưa cổ qua, "Con có muốn hút hai ngụm không?"
Hút hai ngụm?
Hai mắt An Tử Mặc trừng to, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng ngay lập tức.
Cậu lớn như thế này rồi mà còn uống sữa mẹ ư, làm vậy đúng là tổn hại đến nhân cách của cậu!!
"Bà mau tránh ra!! Như vậy không được!" An Tử Mặc mạnh mẽ từ chối An Tưởng. Giọng nói cậu mềm mại, hơn nữa lại đang bị cảm, lời nói ra không những không nghe ra sự uy hiếp mà càng giống như một đứa trẻ đang làm nũng với mẹ.
Nhìn khuôn mặt đáng yêu đang nghiêm túc trước mắt, trái tim An Tưởng mềm ngay lập tức.
Đừng nói là chút máu, cả mạng này cô cũng muốn cho đứa nhỏ này!
"Mẹ là mẹ của con, không có gì không được cả." An Tưởng kéo kéo cổ áo rộng ra, "Tới tới tới, mau hút mau hút, không cần khách sáo."
An Tử Mặc muốn bùng nổ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!