Editor: Minh An
Beta: Cún
Xe chạy nhanh như bay về nhà. An Tưởng tức giận trong lòng, tạm thời quên đi mình đang đau đớn do bị thương, toàn tâm toàn ý chỉ nghĩ muốn trở về nhà.
Rất nhanh đã tới khu chung cư. Cô ngồi trong xe móc một tờ tiền đỏ ra đưa cho tài xế, "Không cần trả lại." An Tưởng lạnh lùng nói bốn chữ này xong thì cầm túi xuống xe.
Mắt cá chân cô bị thương nhưng tốc độ đi của cô không hề chậm chút nào.
Rất nhanh đã tới nhà. An Tưởng đập cửa "bụp bụp bụp" thật mạnh.
Răng rắc.
Cửa mở ra.
"Chị An Tưởng, chị đã về......"
Không chờ Bùi Thần nói xong, An Tưởng đẩy cậu ra đi vào trong.
Tất cả mọi người đều ngồi tập trung ở phòng khách. An Tưởng nhìn qua Bùi Dĩ Chu cùng hai anh em sinh đôi, cuối cùng dừng mắt lại trên người An Tử Mặc.
Cậu quay đầu lại nhàn nhạt nhìn cô một cái, làm như không có việc gì xảy ra quay đầu đi, cầm điều khiển lên đổi kênh truyền hình.
Dây thần kinh kiềm chế trong đầu An Tưởng hoàn toàn đứt gãy.
Cô không thể nhịn được nữa, tiến lên ba bước cướp lấy điều khiển từ xa trong tay An Tử Mặc, tắt TV đi sau đó cầm cổ áo nhấc cậu lên như một chú chuột. Cuối cùng, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, An Tưởng nâng tay tát thật mạnh lên khuôn mặt nhỏ kia.
1
Bốp ——!
Tiếng bàn tay thanh thúy vang lên khắp phòng khách.
An Tử Mặc không thể ngờ được, cơ thể nho nhỏ ngã rạp xuống đất.
Cậu ôm mặt, khó tin nhìn An Tưởng.
Hai anh em sinh đôi cùng Bùi Thần cũng choáng váng, có chết cũng không nghĩ tới một người dịu dàng như An Tưởng sẽ có thể đánh người.
"An, chị An Tưởng, chị bình tĩnh một chút." Bùi Thần nơm nớp lo sợ rụt rụt cổ, tiến lên hai bước khuyên cô, "Không phải Mặc Mặc đã về rồi sao. Chị đừng nóng giận."
"Chị ơi, chị, chị đừng đánh Mặc Mặc......"
Bùi Nặc bị cái tát này của cô dọa khóc, dùng thân thể nho nhỏ của mình bảo vệ An Tử Mặc, nức nở không cho cô tới gần.
Toàn bộ quá trình An Tử Mặc đều đờ đẫn, thờ ơ, dửng dưng như không.
Bộ dáng thờ ơ không quan tâm này của cậu làm trái tim An Tưởng trở nên lạnh lẽo.
An Tưởng khó khăn mở miệng: "An Tử Mặc, nếu con không muốn ở với mẹ thì không cần ở chung với mẹ nữa."
Lời này có lực sát thương vô cùng lớn, làm khuôn mặt cùng biểu cảm lãnh đạm của An Tử Mặc hơi nứt ra một chút.
Bùi Thần khiếp sợ, "Chị An Tưởng chị đừng nói như vậy, Tử Mặc cũng không phải không muốn ở với chị. Chẳng qua là thằng bé còn nhỏ chưa hiểu chuyện, lúc còn nhỏ em cũng từng rời nhà trốn đi mà, phải không cụ?"
Bùi Dĩ Chu không nói lời nào, lạnh lùng nhìn chằm chằm An Tử Mặc.
Bùi Thần sợ quan hệ giữa hai mẹ con làm quá lên rồi tan vỡ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!