Edit + Beta: Minh An
An Tử Mặc vểnh cặp mông còn lưu lại dấu bàn tay hồng hồng, còn hơi sưng nữa.
An Tưởng vừa tức giận vừa buồn cười.
Thằng nhóc này chưa từng hứng thú với bất kỳ người nào hay vật nào, cũng chưa từng yêu cầu cô phải làm gì cho nó. An Tưởng biết nó đột nhiên muốn đi party khẳng định là có gì đó mờ ám.
"Đánh này." An Tưởng vỗ nhè nhẹ trên mông An Tử Mặc một cái. Cảm xúc mềm mại làm cô rất thích, mềm mềm.
An Tử Mặc xoay đầu mặt vô cảm nói: "Hôm nay mà bà không đánh thì về sau cũng không còn cơ hội nữa đâu." Mông cậu không phải người nào cũng có thể xem được, chẳng qua hôm nay là phải nhẫn nhục để làm được nghiệp lớn thôi.
"Vậy con nói cho mẹ, sao con lại muốn đi party."
An Tử Mặc mặt không đổi sắc nói dối: "Có bánh kem."
An Tưởng ngưng động tác lại.
"Có phải bánh kem chỉ chờ đến sinh nhật mới được ăn không?"
Trong mắt cậu lập lòe một chút ánh sáng nhạt.
Cổ họng An Tưởng khô khốc, cảm giác chua xót khó có thể miêu tả chiếm cứ tâm trí cô.
Lại nói... Mặc Mặc còn chưa được tổ chức sinh nhật một lần nào.
Cô cúi đầu nhìn cậu nhóc. Thằng nhóc này vì ăn uống không tốt nên vóc dáng có vẻ hơi lùn lùn. Gần đây được cô vỗ cho trắng hơn một chút, cũng béo hơn một chút nhưng vẫn còn gầy yếu hơn so với các bạn cùng tuổi.
An Tưởng đang chất vấn cậu nhóc. Sau khi đối diện cặp mắt trong suốt kia của cậu thì cô quên hết khúc mắc trước đó.
Cô ngồi xổm xuống, kéo An Tử Mặc qua: "Sinh nhật Mặc Mặc là ngày 24 tháng 12. Chờ khi nào đến sinh nhật con mẹ sẽ mua bánh kem cho con nhé!"
1
An Tử Mặc ừ nhẹ một cái nhưng trong lòng cũng không quá vui vẻ.
Bùi Dĩ Chu hy vọng sinh nhật cậu rơi vào tháng 12. Nói cách khác ông ta cùng mẹ cậu biết nhau vào khoảng tháng tư, sau đó xảy ra quan hệ rồi sinh ra cậu.
Nếu không có gì ngoài ý muốn thì cậu chính là con của Bùi Dĩ Chu.
An Tử Mặc mở to mắt ra hỏi: "Vậy bà đồng ý cho tôi đi party ư?"
"Đồng ý đồng ý." An Tưởng cau mày nói, "Nhưng nếu đi party thì cần mặc váy đẹp, mẹ lại không có váy đẹp..."
"Nhưng trong sách hướng dẫn nói là party áo tắm, mặc áo tắm đi là được rồi." Nhìn biểu tình của An Tưởng cứng đờ, An Tử Mặc cười xấu xa hỏi, "Bà ngại à?"
"Mẹ mẹ mẹ mẹ không thẹn thùng!" An Tưởng bị vạch trần đỏ mặt lên, "Chỉ là đi party thôi mà, không sao không sao." Cô lẩm bẩm lầm bầm, không vui về phòng chuẩn bị.
Chờ An Tưởng rời đi, An Tử Mặc thừa cơ trộm điện thoại cô đang để trên bàn.
Trí nhớ của An Tử Mặc rất tốt, chỉ đảo mắt qua một cái là nhớ được mật khẩu rồi. Cậu nhanh chóng nhập mật khẩu rồi nhắn tin cho Bùi Dĩ Chu.
[An Tưởng: Hôm nay vô cùng cảm ơn Bùi tiên sinh. Tối nay Bùi tiên sinh muốn cùng nhau tham gia party không?]
An Tử Mặc không chút lo lắng rằng Bùi Dĩ Chu sẽ từ chối.
Người kia suy tính trong lòng nhiều như vậy, có lẽ sẽ đồng ý ngay lập tức.
[Bùi Dĩ Chu: Chờ một chút, tôi xem lịch trình hôm nay của tôi đã.]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!