Chương 2: (Vô Đề)

Edit + Beta: Minh An

[Ký chủ cô đừng căng thẳng, chỉ cần anh ta đi vào một cái là cô thành công rồi.]

3

[Cô chịu khó nuôi đứa trẻ đến năm nó năm tuổi là cô có thể có được năng lực tối cao của quỷ hút máu, khi đó sẽ không ai dám xem thường cô.]

[Trừ cái này ra cô còn có thể nói chuyện thêm một lần nữa, chẳng phải quá tốt rồi ư?]

Hệ thống trong đầu luôn miệng lải nhải với cô về một tương lai tươi đẹp.

An Tưởng không có tâm trạng để nghe, cô chỉ cảm thấy căng thẳng.

Trong phòng tối om, cô không mặc gì cả, cuộn chặt mình như một con tôm. Cô đắp chăn kín đầu, không để hở chút nào, không khí trong chăn ngày càng loãng làm An Tưởng ngày càng cảm thấy khó thở hơn, trước ngực như có một cục đá đè nặng trĩu, nghẹn đến mức trái tim hơi đau.

Dù vậy, An Tưởng cũng không muốn ra ngoài.

Cô nhắm chặt mắt, năm ngón tay mảnh mai run run nắm khăn trải giường dưới thân.

An Tưởng rất sợ.

Sợ đến mức không thể khóc.

Nhưng cô không thể trốn tránh, bắt buộc phải chịu đựng điều sắp xảy ra.

An Tưởng vốn là con gái nhỏ nhất của An gia, cũng là người vô dụng nhất.

Rõ ràng là quỷ hút máu, lại không có năng lực cơ bản nhất của quỷ hút máu.

Cô không thể thấy rõ lòng người, không thể đảo ngược thời gian. Cô nhỏ bé, yếu ớ, ngu dốt, phản ứng chậm chạp, còn là người câm. Đáng cười nhất chính là, cô chính là quỷ hút máu, lại dị ứng với máu của loài người. Vì thế, cô không thể dựa vào việc hút máu mà sống, chỉ có thể sống dựa vào việc ăn đồ ăn chế biến.

Dần dần, An Tưởng bị gia tộc vứt bỏ.

Bọn họ chế nhạo cô, giễu cợt cô, trêu đùa cô.

Anh họ xấu xa còn đem đổ máu vào trong bát cô. An Tưởng tưởng đó là đồ ăn, ăn vào. Trước khi chết cô chỉ nghe được những tiếng cười và ánh mắt lạnh lùng của cha mẹ.

Không ai cứu cô.

Vốn dĩ An Tưởng cho rằng cuộc sống của mình đã kết thúc ở tuổi 20, không ngờ vừa mở mắt ra cô đã ở một nơi khác.

Hệ thống nói cô đang ở thế giới trong tiểu thuyết 《 Vị thần rơi xuống 》. Nguyên chủ của thân thể này vốn là mẹ của nam chủ, không ngờ chết vì một lý do ngoài ý muốn. Vì thế hệ thống muốn An Tưởng cùng tên cùng họ với nguyên chủ thay cô ấy hoàn thành nhiệm vụ.

Chỉ cần cô ngủ thành công và sinh nam chủ tương lai ra, nuôi nấng nam chủ đến năm cậu năm tuổi là có thể rời đi.

Đến lúc đó cô có thể quay lại cơ thể cũ của mình của mình, có được năng lực tối cao của quỷ hút máu. Hơn nữa cô còn có thể mở miệng nói chuyện, không còn bị dị ứng với máu nữa, lại càng không bị kẻ khác xem thường.

Nhớ lại những bất công mình từng chịu, An Tưởng nóng máu gật đầu đồng ý.

Nhưng hiện tại...

An Tưởng vào trận lại muốn bỏ chạy.

Trong lúc An Tưởng hoảng hốt suy nghĩ, bên tai cô vang lên tiếng mở cửa rất nhỏ. Sống lưng cô cứng đờ, cả người run rẩy.

Trái tim An Tưởng không nhịn được mà đập điên cuồng, hàm răng cắn chặt lấy môi dưới, hơi thở ngày càng dồn dập.

Hai bên màn giường bị kéo ra, bên cạnh truyền tới cảm giác bị lún xuống, giây tiếp theo cô bị một lực mạnh mẽ kéo ra. Trong không gian có thêm một hơi thở xa lạ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!