Chương 45: Em Nghe Thấy Những Gì

Sáng hôm sau, Tần Thịnh đến thư phòng của Tần Dập.

Một đêm không ngủ nhưng trên khuôn mặt của người đàn ông không hề có vẻ mệt mỏi, anh tựa lưng vào ghế im lặng suy nghĩ, nhìn Tần Thịnh lấy ra một túi nhỏ chứa chất bột màu trắng đặt lên bàn.

"Anh Tần, đúng là Napa đã gặp Nok ở Miến Điện, ngoài ra…"

"Sau cuộc nói chuyện lần trước, ông ta vẫn còn làm thứ này, có lẽ không phục nên mới đi tìm Nok."

"Đã kêu người của chúng ta đánh chết kẻ gửi lô hàng này ở bến tàu, thi thể để trên xe."

Tần Dập liếc sơ qua cũng biết đó là gì, dù sao lúc trước nhà họ Tần cũng dựa vào thứ này.

Nhưng anh yeutruyen. net lớn lên với Lục Cảnh, mà anh ấy lại cấm ma túy.

Mưa dầm thấm lâu, sau này Tần Dập cũng bắt đầu chán ghét ma túy, chỉ tập trung vào vũ khí và sòng bạc.

Ngày hôm ấy gặp Napa là để cảnh cáo ông ta không được tiếp tục làm việc này nữa, anh đã bắt đầu ra lệnh cấm cũng từ ngày đó.

Trong lòng Tần Dập rất rõ, cấm là cấm thứ không sạch sẽ, anh cũng biết có nhiều người bất mãn với mình.

Thế nhưng anh chẳng để ý đến thái độ của bọn họ, dù sao cũng không có kẻ nào dám thể hiện ra mặt.

Nhưng Napa lại dám trắng trợn động vào vảy ngược của anh.

Giọng điệu của Tần Dập đột nhiên trở nên lạnh lẽo, trong mắt hiện lên sát khí: "Ông ta đang ở đâu?"

"Kho hàng lần trước." Tần Thịnh trả lời, sau đó anh lặng lẽ ngước mắt lên nhìn người trước mặt.

Từ sau khi Kiều Tri Niệm trở lại nhà họ Tần, Tần Thịnh gần như đã quên mất bản tính của ông chủ nhà mình.

Người đàn ông mang đôi mắt sắc lạnh như bây giờ mới chính là Tần Dập, không dịu dàng cũng không tinh tế, chỉ muốn nuốt chửng đối thủ.

Có thể để người phụ nữ biến mình không còn giống anh Tân nữa, ông chủ có thể cực kỳ thâm tình với Kiều Tri Niệm, nhưng cũng có thể quyết định sách lược ngàn dặm khiến kẻ thù không còn đường sống.

Tần Dập vẫn là kẻ mạnh mẽ tàn nhẫn từ trong cốt tủy, điều này sẽ không bao giờ thay đổi.

Người đàn ông dường như đang phiền muộn, ngón trỏ xoa huyệt thái dương.

Từ "kho hàng" làm anh khó chịu, nó luôn nhắc nhở anh và Kiều Tri Niệm đã có một khởi đầu không mấy vui vẻ.

"Bắt ông ta đến đây rồi đưa người chết đến cho ông ta nhìn, tôi không muốn đến nơi bẩn thỉu đó."

Tần Dập chợt nghĩ đến cuộc trò chuyện tối qua với Trình Sâm.

Bây giờ anh đã có điểm yếu, không còn một mình như trước nữa, anh không thể để bất kỳ ai làm tổn thương đến cô dù chỉ là một chút.

Anh nói tiếp: "Tìm đứa con gái mà tình nhân của ông ta sinh rồi đem về đây."

"Dạ."

Tần Thịnh đi theo Tần Dập nhiều năm, đã trở thành con giun trong bụng của ông chủ từ lâu.

Anh ấy biết ông chủ đang né tránh cái gì, cũng biết Kiều Tri Niệm đến đây như thế nào.

Tần Thịnh hạ giọng đáp lại, sau đó xoay người mở cửa thư phòng.

Vừa mở cửa ra thì anh ấy đã đối diện với người phụ nữ nhỏ nhắn đang cầm bữa sáng đứng bên ngoài.

Tần Thịnh sững sờ, cúi người chào cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!