Biết được kế hoạch của Thừa Tướng, thế nên cả ngày Âu Dương Tuệ Như đều nghĩ xem phải làm sao
để đồng thời trừ bỏ hai tỷ đệ kia một lần cho xong, chỉ mãi lo suy xét,
cuối cùng thành không quan tâm gì đến cơm nước, cả ngày thấp thỏm không
yên, đi đứng, cử chỉ có chút không được bình thường.
Thái Hậu
nhìn thấy sự không yên lòng của Thái Tử Phi, cho là nàng bị việc Thành
Vương Phi mang thai kích thích, nhưng cũng không thể an ủi nàng, đành
phải đề cập với con trai, kêu con trai bà tìm nàng an ủi.
Chuyện của bọn trẻ, Thái Hậu có muốn quản cũng không đủ sức, nếu bà tùy ý
nhúng tay vào, chỉ cần lỡ tay một chút thì cũng sẽ biến khéo thành vụng, sẽ giúp tham lang có chỗ thoát thân ([b]Càfé:[/b] tham lang: là ngôi sao xui xẻo, chính là ả Giang Ánh Nguyệt nha các nàng). Cũng bởi vì e ngại điều này, nên gần đây bà làm việc gì cũng vô cùng
cẩn thận, đối với đám nữ nhân trong hậu cung, bà đều xem xét, quan sát
cẩn thận, phòng ngừa những kẻ có hành vi quyến rũ dụ dỗ.
Vì mang tâm lý này làm nền, nên kẻ vô tình phạm phải là Nguyên Phi kết cục
đương nhiên vô cùng thê thảm rồi, bị phạt 30 roi, đưa vào lãnh cung kiểm điểm tĩnh tu, khi nào Thái Hậu cảm thấy được hơn, thì mới cho ra ngoài. Nếu không phải nhờ nàng ta có công sinh dưỡng Thành Vương, thì Thái Hậu đã phế nàng ta luôn rồi.
Hoàn Nhan Bất Phá biết được tình huống khác thường của Tiểu Nha Đầu thông qua Thái Hậu, rời khỏi điện Dao Hoa, sắc mặt lập tức trầm xuống, chậm rãi đi trên đường, do dự một lúc lâu,
cuối cùng vẫn không biết phải khuyên giải thế nào, trong lòng cũng không biết làm sao. Hắn muốn kéo mạnh Tiểu Nha Đầu ôm vào trong lòng, gào
thét cảnh cáo nàng, không cho nàng nghĩ đến nam nhân khác, càng không
cho phép nàng sinh con cho bất kỳ nam nhân nào khác nữa. Nàng chỉ có thể thuộc về hắn, cũng chỉ có thể sinh Hoàng Tử cho hắn mà thôi.
Nhưng tưởng tượng cuối cùng vẫn là tưởng tượng, nếu hắn thật sự làm vậy, nhất định Tiểu Nha Đầu sẽ vô cùng sợ hãi, với tính cách mạnh mẽ táo bạo của
nàng, không chừng sẽ lập tức chạy khỏi Hoàng cung!
Nhìn những
bông tuyết trắng tinh như đang múa lượn đầy trời, rồi lại nhìn về Ly Sơn ở phía xa đang dần bị bao trùm trắng xóa, Hoàn Nhan Bất Phá nhíu mày,
thở dài một hơi, nhìn An Thuận đang đứng gần bên, nói khẽ: "Đây là trận
tuyết thứ hai từ đầu Đông đến giờ, năm trước ở Tây Uyển phía sau Ly Sơn
hồng mai đã bắt đầu nở rộ, đẹp không sao tả xiết."
Từ lúc An
Thuận theo Hoàng Thượng đến nay, chưa bao giờ thấy qua bộ dạng đau khổ
vì tình của hắn, nay nhìn thấy hắn rõ ràng là bộ dạng nhớ thương sâu
nặng, lại thấy hắn nói đông nói tây, tìm cớ cho chính bản thân mình,
không khỏi có chút dở khóc dở cười, cảm thấy Hoàng Thượng như vậy quả
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!