Chương 42: Không thể kiềm lòng

Đợi ba người bọn họ lui xuống xong thì mỗi người ở đây đều mang theo tâm trạng khác nhau bắt đầu dùng cơm.

Thấy được Tiểu Nha Đầu thật sự không cần Thái Tử, Hoàn Nhan Bất Phá cảm thấy tâm tình vô cùng thoải mái, vẻ mặt tràn ngập ý cười, liên tục gắp thức

ăn cho Thái Hậu và Thái Tử Phi, thái độ dịu dàng hiếm có.

Thành

Vương Phi và Vệ Vương Phi nhìn hành động của Hoàng Thượng và Thái Hậu

thì cảm thấy cực kỳ khó hiểu, nên lúc ăn uống cũng có chút không yên.

Cuối cùng thì Hoàng Tổ Mẫu và Phụ Hoàng nghĩ gì vậy? Có phải thật sự đối xử tốt với Âu Dương Tuệ Như không? Sao trước đó vừa mới làm nàng ta ấm

ức, thì ngay lúc sau lại cẩn thận quan tâm chăm sóc nàng ta rồi? Ừm,

nhất định là thấy áy náy trong lòng, nên mới làm vậy để bồi thường,

khẳng định xong, lại càng thêm chắc chắn tầm quan trọng của việc sinh

con nối dõi cho Hoàng Gia.

Còn ở bên này thì Vệ Vương cũng động

lòng, nheo mắt, kề sát vào tai Thái Tử, nhỏ giọng trêu chọc: "Hôm nay

Thái Tử thật là có diễm phúc quá nha! Đợi yến tiệc xong, không bằng Thái Tử dẫn theo ba mỹ nhân, cùng với Thái Tử Phi đi tắm suối nước nóng đi.

Có nước của suối nước nóng cỗ vũ, đảm bảo Thái Tử chưa kết thúc chuyến

đi Ly sơn này thì đã có thể khai chi tán diệp rồi đấy! Ha ha~~~"

Vệ Vương là người phóng đãng bừa bãi, nhìn thấy mỹ nhân sao có thể không

động lòng cơ chứ? Hắn vừa nói xong, dường như đã tưởng tượng được cảnh

tượng thú vị nào đó, không nhịn được mà rộ lên tiếng cười dâm đãng.

Hoàn Nhan Bất Phá võ nghệ phi phàm, nên mọi động tĩnh trong bữa tiệc đều

không thể thoát khỏi tai mắt của hắn. Xưa kia nếu hắn nghe được những từ ngữ dâm đãng của Vệ Vương, thì cũng coi như đã quen , vờ như không nghe không nhìn thấy gì, nhưng lần này nghe thấy tâm can bảo bối của mình bị người ta dùng lời lẽ dâm đãng khinh thường như thế, rốt cục không thể

nhẫn nhịn được, "rầm" một tiếng buông đôi đũa bạc xuống, cầm ly rượu

trong tay ném mạnh về phía bàn Vệ Vương, ly rượu vỡ vụn, nước canh bắn

tung tóe đầy đầu Thái Tử và Vệ Vương, nhìn thảm hại vô cùng.

Hai

người bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, cả người bẩn thỉu cũng không dám

lau đi, vội vàng chạy đến quỳ xuống bên chân Hoàn Nhan Bất Phá, mặc dù

không biết mình làm sai cái gì nhưng đều chuẩn bị tư thế sẵn sàng nghe

răn dạy.

Bờ môi Hoàn Nhan Bất Phá mím thành một đường thẳng tắp,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!