Buổi sáng được Thế
Tông ân chuẩn có thể triệu kiến phụ thân, buổi chiều thì gặp Thái Hậu
ban hành quy định mới, một ngày này đối với Âu Dương Tuệ Như mà nói quả
thật là phong phú, nhưng nàng lại còn muốn làm cho mình càng bận rộn,
càng phong phú thêm chút.
Nàng không làm giống các quý nhân
trong cung là vừa về cung liền triệu tập các người hầu lại tuyên đọc quy củ tiện thể thi hành luôn như vậy, mà là bình tĩnh ung dung, tự nhốt
mình trong phòng, mở một bản danh sách ra rồi nghiên cứu cẩn thận.
Đây đúng là cơ hội tốt quét sạch cơ sở ngầm, Ngô thị ở Dục Khánh cung tiến
hành hai năm, căn theo thời gian, dựa vào danh sách có thể tra ra việc
nàng ta thay đổi điều chỉnh nhân sự ở trên đó, không ai hoài nghi nàng
ta cả bởi chẳng có ai đi chú ý tới mấy chuyện vụn vặt này, nhưng nếu đã
có người hoài nghi, lấy danh sách ra đối chiếu lại từng cái một thì lại
có thể thấy rất rõ ràng.
Âu Dương Tuệ Như dùng màu đỏ khoanh vùng những tên khả nghi nhất, vậy mà số người cũng không ít, nàng chăm chú
nhìn lại bản danh sách đã bị gạch đầy màu đỏ, đầu ngón tay vuốt ve môi
dưới, cười lạnh, nghĩ ngợi: Ngô thị quả nhiên là có bản lĩnh, hai năm
lại lấy lòng nhiều người như vậy! Nếu số người nhiều như vậy, bỗng chốc
bị đẩy đi chỗ khác hết ngược lại sẽ gây chú ý, không bằng cứ gom những
người này lại trước, sau này tìm đại một cớ nào đó xử trí cả đám!
"Tần ma ma, triệu cung nhân đến tập hợp ở chính điện." Âu Dương Tuệ Như đứng dậy, vuốt những nếp nhăn trên quần áo lại cho phẳng, nghiêm mặt, thong
thả đi đến chính điện, vừa đi vừa phân phó.
Tần ma ma khom người
nhận lệnh, bất quá chỉ trong thời gian một nén nhang liền đưa tới toàn
bộ người theo hầu, cung nữ và thái giám phân thành hai bên đứng chờ ở
trong điện, sắp xếp theo cấp bậc, đội ngũ thật dài thẳng đến ngoài điện, tám cánh cửa điện không thể không mở thật rộng để cho bọn họ có chỗ
đứng.
Âu Dương Tuệ Như thanh thản vào ngồi ở chủ vị, tay nhón lấy một ly trà tinh xảo bằng thủ công, chậm rãi hớp một hớp rồi nuốt xuống. Đặt ly trà xuống, nàng không lập tức nói chuyện, mà là biểu cảm nghiêm
trang quan sát mọi người ngày càng bất an đứng trong điện, âm thầm ghi
nhớ vẻ mặt mọi người trong lòng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!