Edit: Vũ Quân
Chu Viên Viên luôn cảm thấy, dường như chỉ cần qua ngày sinh nhật, thì kì nghỉ hè vốn kéo dài vô tận lại trở nên ngắn ngủi, qua một ngày là bớt đi một ngày.
Sáng sớm cô đã bị mẹ lôi dậy, mẹ tìm ra một chồng bài tập hè đóng bụi, nên cô chỉ có thể thành thật ngồi trước bàn học, làm bù từng bài một.
Mẹ vừa đi làm cô sẽ dừng bút lại, sách bài tập bị quạt trần thổi bay xoàn xoạt, cách một cánh cửa kính, bà nội đang ngồi trước vòi nước máy đưa lưng về phía cô, không biết bà đang giặt cái gì.
Luôn có rất nhiều chuyện khiến cô phân tâm.
Cuối cùng Chu Viên Viên đẩy cửa ra, cô đeo dép lê chạy đến bên cạnh bà nội: "Bà nội ơi, buổi tối bà và cháu đi hội chợ thương mại nhé?"
Bà nội vẫn không ngẩng đầu lên: "Nhiều người lắm, đi làm gì, bà không đi đâu. Ông nội cháu đang chơi mạt chược ở phòng sinh hoạt đấy, cháu đi hỏi ông đi."
Chu Viên Viên đội nắng chạy một mạch đến phòng sinh hoạt của người cao tuổi, bên trong sương khói mù mịt, cô không nhìn rõ mặt người, chỉ đành gọi to: "Ông nội!"
Cuối cùng ông nội cũng ngẩng đầu lên, ông nhíu mày vẩy tay: "Viên Viên, mau về nhà đi. Có gì nói sau."
Chu Viên Viên lại phải chạy về, cô đá dép lê, cả người lười biếng cuộn tròn trên sô pha, một chữ cũng không viết được.
Cô cứ rầu rĩ không vui đến tận chạng vạng lúc mẹ tan tầm, sau khi hỏi rõ ngọn ngành mẹ cô nói: "Con tự tìm bạn đi cùng đi, tìm được ai thì con cứ đi."
"Hay là con đi tìm Gia Thụ, hỏi xem thằng bé có muốn đi cùng con không."
Nghe vậy Chu Viên Viên quýnh quáng bật dậy, cô lắc đầu như trống bỏi: "Không muốn, không muốn, con không cần."
Mẹ cô cũng không nói gì nữa. Trước khi ăn cơm tối, mẹ cô đi đến trước điện thoại quay số, nghe thấy bà nói: "Bạn học Gia Thụ" cô mới phản ứng lại, muốn ngăn cản nhưng đã không kịp.
Chu Viên Viên giận dỗi, ngay cả cơm tối cũng không chịu ăn, cô bĩu môi lẩm bẩm: "Con không đi, không đi."
Bố cô bỗng nhiên nói: "Ơ, sao bạn học con lại đến đấy?"
Cô hoang mang bối rối vội vàng chạy ra cửa nhìn xung quanh, nhưng ngoài cửa rõ ràng không có ai cả.
Lại quay vào trong, thấy mọi người trong nhà đều đang nghẹn cười cô mới hiểu thì ra mình bị chọc ghẹo, mặt cô nóng lên, dứt khoát chạy đến căn phòng nhỏ đóng cửa lại không nhìn mọi người nữa.
Qua một lát sau mẹ cô gõ cửa, nghiêm túc nói: "Mẹ đã hẹn với Gia Thụ rồi, 6h30 gặp nhau ở cầu, con phải nhanh nhanh lên."
Chu Viên Viên rầy rà mấy lần, cuối cùng mới mở cửa đi ra, cô ngoan ngoãn ngồi vào bàn ăn cơm, đồng thời để mẹ chải tóc cho cô.
Buộc tóc xong cô cũng buông bát cơm, dưới sự dặn dò của mẹ cô mới bước ra cửa, một hai bước đầu cô còn cố tình đi chậm lại, nhưng sau khi ra cửa, cô giống như chú ngựa thoát cương, hưng phấn chạy dọc một đường.....
Sau kì nghỉ hè là khai giảng năm lớp 4, lại tiến hành chia lớp một lần nữa, Gia Thụ được phân đến lớp 4A1
- lớp học sinh giỏi, còn Chu Viên Viên học ở lớp 4A4.
Tuy hai người học hai lớp nhưng cuộc hẹn vào đầu tuần vẫn không thay đổi, sau khi tan học Chu Viên Viên theo thường lệ đi qua cổng trường một đoạn, chạm mặt với Gia Thụ bên cây ngô đồng, rồi hai người cùng đến nhà cậu làm bài tập.
Giữa tháng 9 trời vẫn còn nóng, không giống với kiểu nóng giữa mùa hè, bầu trời bây giờ âm u, mặt trời trốn sau đám mây, nhưng nhiệt độ lại không giảm chút nào, ngồi yên cũng có thể chảy mồ hôi ròng ròng, người lớn gọi đây là nắng gắt cuối thu. (thu lão hổ: tên dân gian TQ gọi một hiện tượng thời tiết, người ta cho rằng nếu đầu tháng 9 không mưa thì 24 ngày sau sẽ nắng nóng)
Vào cửa rửa tay xong, cô còn thuận tiện rửa mặt luôn. Gia Thụ mở tủ lạnh, cầm hai chai Tuyết Phỉ Lực ướp lạnh (tên 1 loại nước đóng chai), cậu cho Chu Viên Viên một chai để cô vừa uống vừa làm bài tập.
Làm bài tập xong, Chu Viên Viên nhìn thấy bàn cờ ở ven tường, cô tò mò hỏi cậu: "Cờ vây chơi có vui không? Tôi cũng muốn thử."
Gia Thụ suy nghĩ một chút, cậu tìm tờ giấy trắng và một cây thước: "Chơi cờ năm quân trước đã."
Chu Viên Viên nhìn cậu dùng thước vẽ ra những ô vuông, sau đó cậu dùng bút chì vẽ hình tròn rỗng và hình tròn tô màu, nói cho cô biết nếu ai đặt được 5 quân cờ ở cạnh nhau trước thì sẽ thắng.
Nghe thì đơn giản nhưng cô chơi mấy ván với Gia Thụ đều thua, Gia Thụ cho cô đi trước vài nước, nhưng kết quả vẫn thua, cuối cùng Chu Viên Viên cũng không còn hứng thú, cô bĩu môi nói chơi không vui.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!