Chương 10: (Vô Đề)

Edit: Vũ Quân

Khi Gia Thụ nghe xong cuộc điện thoại của mẹ, cậu trở về phòng, Chu Viên Viên đang làm bài tập lại thất thần.

Cô mang theo sự hâm mộ nhìn chằm chằm áo khoác đồng phục đang vắt trên lưng ghế của cậu, thật cẩn thận duỗi tay chạm vào biểu tượng đại đội trưởng trên ống tay áo.

Phát hiện cậu đã quay lại, cô hơi xấu hổ rụt tay về, nhẹ nhàng hỏi: "Triệu Gia Thụ, ba vạch của cậu... có thể cho tôi mượn một chút không?"

Gia Thụ gật đầu, ngay sau đó gỡ xuống cho cô.

Chu Viên Viên vô cùng vui vẻ nhận lấy, cô vụng về muốn cài lên tay áo mình, nhưng lại không cài được. Gia Thụ đi qua, cầm huy hiệu từ trong tay cô, đeo lên giúp cô, cậu cười: "Ngốc quá."

Chu Viên Viên đeo huy hiệu của cậu, có một chút đỏ mặt, đầu cũng không dám ngẩng lên, một lát sau cô ưỡn ngực, học theo bộ dáng của cán bộ trường học khi dạo bước trong phòng hỏi: "Huy hiệu trường của cậu đâu? Khăn quàng đỏ đâu? Không mang á? Trừ điểm."

Cô làm theo rất giống, đổi ngược lại khiến Gia Thụ không dám ngẩng đầu, cậu đỏ mặt bắt lấy cánh tay cô: "Được rồi, cậu trả lại cho tôi đi."

Chu Viên Viên còn chưa chơi đủ, cô cười khanh khách, lại càng diễn hăng say, Gia Thụ hết cách nên mặc kệ cô.

Không còn mấy ngày nữa là đến kì nghỉ hè, mặt trời rực rỡ, cô chạy nhảy ra cả người mồ hôi, cuối cùng mới chịu ngừng nghỉ.

Gia Thụ lấy một tờ giấy nhớ viết xuống một dãy số, sau đó xe giấy đưa cho cô.

Chu Viên Viên nhận lấy, nghe Gia Thụ nói: "Đây là số điện thoại của nhà tôi. Cậu cũng viết số của nhà cậu đi."

Một tay cô nhéo số điện thoại của Gia Thụ, một tay khác cầm bút, đột nhiên nhìn thấy trên tờ giấy kia đã có số điện thoại trong nhà của rất nhiều bạn cùng lớp, cô đột nhiên tạm dừng thật lâu, dường như không biết nên đặt bút thế nào.

Gia Thụ lấy tờ giấy khác cho cô: "Cậu viết vào đây đi."

Chu Viên Viên giật lại, tìm một chỗ trống nhỏ trên tờ giấy chi chít số điện thoại kia, đem số điện thoại nhà mình viết xuống nhỏ như kiến, chìm nghỉm trong đó.

Ngay từ đầu kì nghỉ hè năm lớp 3, Chu Viên Viên giống như đang giằng co với chiếc điện thoại trong nhà, không có việc gì cô vẫn hay đi qua đó.

Điện thoại không vang lên nhưng mắt cô vẫn liếc nhìn, trên mặt có vẻ mất mát, khi chuông vang lên cô lại như chim nhỏ sợ cành cong, ném bím tóc, che gương mặt nóng bừng trốn thật xa.

Ban ngày bố mẹ không có ở nhà, ông bà nội lại đi làm việc khác, cô cũng không xem phim hoạt hình, chỉ bê một cái ghế ngồi trước điện thoại, nhìn chăm chú vào chiếc điện thoại màu đỏ và vòng tròn số, giống như nơi đó đang cất giấu báu vật gì đó. Cách một lúc cô lại xách ống nghe lên, trong tay cầm một tờ ghi chú, nhưng chỉ dám ấn hai con số đầu tiên, rồi ấn linh tinh một hồi.

Có đôi khi vô tình gọi được, người xa lạ vừa alo một tiếng cô đã sợ hãi nhanh chóng cúp điện thoại, tay còn nắm chặt ống nghe, giống như sợ người kia bò từ trong điện thoại ra.

Đa phần cô đều xách theo microphone, dán lên lỗ tai, cho đến khi tiếng tích tích biến thành một chuỗi ngắn ngủi.

Chớp mắt một cái đã đến tháng 8, sắp tới sinh nhật của Chu Viên Viên, năm nay là sinh nhật 10 tuổi của cô, mọi người trong nhà đều rất coi trọng, cách mấy ngày mẹ cô đã hỏi cô có muốn mời bạn nào đến dự sinh nhật hay không.

Chu Viên Viên nói không có, một lát sau cô lại nói muốn đón sinh nhật cùng gia đình, lúc sắp ngủ, tắt đèn, cô bỗng lôi một tờ giấy từ dưới gối đưa cho mẹ, giọng nói ép xuống rất khẽ: "Mẹ ơi, con muốn mời Triệu Gia Thụ, là bạn nam lần trước đến nhà mình đưa bài tập cho con ấy."

Mẹ cô không nói gì, cô lại bổ sung: "Cậu ấy là bạn ngồi cùng bàn của con, cũng là thầy giáo của con, bình thường cậu ấy dạy con học toán."

Mẹ cô vẫn không nói lời nào.

Chu Viên Viên nóng nảy, giống như muốn khóc, cô đẩy mẹ: "Mẹ ơi, mẹ à. Ngày mai mẹ gọi điện thoại giúp con được không?"

Mẹ cô vẫn chẳng nói gì, dường như đang nghẹn cười.

Chu Viên Viên khó hiểu, cô khóc thật, bẹp miệng nghẹn ngào, nhưng cô lại xấu hổ không muốn phát ra tiếng, nên cô giận dỗi xoay người, kết quả khiến nước mắt chảy xuống cổ áo.

Khi Gia Thụ nhận được điện thoại của mẹ Chu Viên Viên là lúc cậu đang chuẩn bị ra khỏi nhà đến lớp học cờ vây. Tháng 9 cậu sẽ tham gia một cuộc thi, kỳ nghỉ hè này cậu rất bận rộn, tiết cờ vây và học thêm đan xen vào nhau, nên không có mấy ngày nghỉ.

Nhận điện thoại, nghe thấy giọng một người phụ nữ cậu nhất thời chưa kịp phản ứng.

Bên kia nghe thấy giọng cậu, sang sảng gọi cậu một tiếng: "Bạn học Gia Thụ." Gọn gàng dứt khoát giới thiệu: "Cô là mẹ của Chu Viên Viên."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!