Châu Hà đọc theo hồi lâu, buồn bực, "Ngươi là Trương Quý Phúc, thế ta là ai?"
Ánh mắt Tang Hủ dừng ở ba chữ "ả đàn bà" trong nhật ký.
Trên bồn rửa mặt có hai cốc đánh răng, trong nhà có ảnh phụ nữ, đáng lẽ Trương Quý Phúc phải ở cùng "ả đàn bà" này, có thể hai người họ là người yêu hoặc vợ chồng.
Châu Hà cũng nhận ra, "Không được, ta làm Trương Quý Phúc, ngươi làm người phụ nữ kia."
Tang Hủ lắc đầu, "Không đúng, chắc là cụ không có thân phận. Cụ bị em kéo vào đây, không phải người ngoại tộc, không có nhân vật của cụ. Vả lại người phụ nữ trong nhật ký tám phần mười là đã chết rồi."
"Tại sao?"
Tang Hủ nằm rạp xuống, dùng ngòi bút móc kẽ gạch lát sàn, bùn trong kẽ màu đỏ, cậu móc một ít đưa ra mũi ngửi, toàn mùi máu tanh. Cuối cùng "ả đàn bà" nọ cũng im lặng, là bởi Trương Quý Phúc đã giết cô, sàn gạch bị ẩm, là vì máu người phụ nữ đó chảy ra sàn.
Đang nói thì bỗng có người gõ cửa.
Châu Hà lập tức đứng dậy, tìm chỗ trốn. Tang Hủ đi mở cửa, cửa vừa mở ra, một người đàn ông mặc đồng phục quản lý đứng bên ngoài. Trán người này toàn nếp nhăn, tóc cũng gần như bạc phơ, ánh mắt nhìn Tang Hủ rất bất mãn, "Chung cư xảy ra chuyện lớn như thế, cậu trốn trong nhà thảnh thơi à? Tiểu Trương, mọi khi cậu có thế này đâu."
Tang Hủ liếc nhìn bảng tên của ông, trên đó viết "Quản lý Lý Đắc Phát". Tang Hủ cúi đầu, tận tụy đóng tròn vai của mình, nói: "Xin lỗi, lúc nãy đau bụng, đã xảy ra chuyện gì thế?"
"Phát hiện một người ngoại tộc trong chung cư," Lý Đắc Phát hậm hực nói, "Sát hại mấy người thuê nhà liền, chúng tôi đã tóm được hắn rồi."
"Sát hại người thuê nhà?"
Tang Hủ hơi chau mày, hôm nay người ngoại tộc vừa tới, thời gian ngắn ngủi, làm sao người đó sát hại được? Kẻ sát nhân là người khác, người ngoại tộc bị lộ tẩy đó xui xẻo, trở thành kẻ chết thay.
Tang Hủ hỏi: "Những người thuê nhà đã chết đó được đặt ở đâu?"
"Bây giờ bên ngoài toàn là sương mù, tôi gọi điện bảo nhà tang lễ đến đến mang đi, đã hai ngày rồi còn chưa tới, đành để người chết ở nhà họ." Lý Đắc Phát thở dài, "Hôm nay đến lượt cậu trực ban, cậu chịu khó đi an ủi người thân của người chết, được không? Có vài người chết sống một mình, còn có một cặp là hai vợ chồng, cậu cũng đi xem thử xem, kẻo có người đến nhà ăn trộm."
Liếc nhìn trời đã tối đen, Tang Hủ thật lòng không muốn đi, nhưng theo giọng điệu của Lý Đắc Phát, Trương Quý Phúc không phải loại người từ chối làm việc, cậu đành bấm bụng nhận lời.
"Có những nhà nào ạ?" Tang Hủ hỏi.
Lý Đắc Phát lấy ra một tờ danh sách, "307, 1014 , 1211, 2001, mấy hộ này đều sống một mình. 1115, hộ này còn có một bà cụ. Phải rồi, lúc đến 1014, cậu lấy sạc dự phòng của tôi giùm. Tiểu Mã nhà này mượn sạc dự phòng của tôi, chưa trả đã bị sát hại, hầy."
Lý Đắc Phát nói xong, liếc nhìn trong nhà, cửa phòng vệ sinh đang đóng, tiếng xả nước vọng ra từ bên trong.
"Sao vợ chưa cưới của cậu không ra chào hỏi?"
Xem ra những người thuê nhà khác chưa biết chuyện Trương Quý Phúc đã giết vợ chưa cưới của mình. Tang Hủ nói: "Mặt cô ấy mọc mụn, không chịu gặp ai cả."
"Được, cậu mau đi đi, tôi đi đây." Lý Đắc Phát đưa cho cậu một chùm chìa khóa.
Tang Hủ cầm lấy chìa khóa, đóng cửa vào, cậu ngoái đầu nhìn, Châu Hà bò từ gầm giường ra.
Tang Hủ: "..."
Châu Hà trốn dưới gầm giường, thế người vừa trong phòng vệ sinh là ai?
"Lúc nãy trong phòng vệ sinh có người." Tang Hủ nói.
Châu Hà mở cửa phòng vệ sinh, bên trong trống không.
"Chắc là vợ chưa cưới của Trương Quý Phúc," Châu Hà nói, "Tà ma cấp mấy? Thế mà dám ở cùng một nhà với ta. Ra đây, xem ta có tiêu diệt ngươi không."
Tang Hủ: "..."
Dạo này cụ cố ở nhà xem rất nhiều phim truyền hình, càng ngày càng hiện đại hóa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!