Chương 19: Thần thông

"Trèo xuống." Châu Hà nghiến răng nghiến lợi.

Đáng ghét, hắn lại có phản ứng rồi.

"Giúp em với." Tang Hủ không bỏ cuộc.

Châu Hà sợ cậu phát hiện ra mình có phản ứng, bấm bụng hỏi: "... Giúp kiểu gì?"

"Em muốn mượn tro cốt của cụ."

"Lấy tro cốt của ta làm gì?"

"Ăn."

Châu Hà: "???"

Tang Hủ đã phân tích nội dung ghi chép trong "Quỷ Thuật Bắc Đẩu". Dưới Gõ Cửa có ba phép thần thông, lần lượt là Quan Lạc Âm, Trói Hồn và Trung Âm Thân. Cái gọi là Quan Lạc Âm, là một cách xem lại quá khứ. Thông qua vật trung gian, người làm phép có thể điều tra sự việc đã xảy ra trong quá khứ với vật trung gian này, nếu thứ nhìn thấy đủ bí ẩn thì còn có thể nhận được tri thức bí ẩn.

Trói Hồn thì có thể trói buộc hồn vía mới chết, dùng phép thần thông của kẻ đó cho bản thân mình. Còn Trung Âm Thân thì có thể giúp người sống có được thể chất của hồn ma, ví dụ tăng tốc, giảm nhiệt độ cơ thể. Điểm đặc biệt nhất là nó có thể biến sống thành chết, giúp người sống đóng giả người chết trong thời gian ngắn.

Sau khi nghiêm túc cân nhắc, Tang Hủ cho rằng thứ cậu cần bức thiết nhất là "Trung Âm Thân".

Thứ nhất, hiện giờ cậu chưa có nhu cầu tìm hiểu quá khứ hoặc dự đoán tương lai.

Thứ hai, là một lập trình viên ngồi văn phòng gõ mã quanh năm, cậu cần tăng cường tố chất sức khỏe. Tương lai bị ma đuổi trong mộng, ít nhất còn chạy thoát được. Đóng giả người chết là một cách hay để mê hoặc ma quỷ, từ đó thoát chết.

Thứ ba, mặc dù thần kỳ nhưng Trói Hồn cũng phải có hồn vía vừa chết mới được. Giờ Tang Hủ tự bảo vệ mình còn khó, huống hồ bắt giữ hồn người khác.

Cuối cùng, cũng là điểm quan trọng nhất. Học Quan Lạc Âm phải đốt lá bùa trên mặt Vô Thường Tiên (hình thái khiếm khuyết) thành tro rồi ăn, còn học Trói Hồn thì phải đốt tóc của Vô Thường Tiên (hình thái khiếm khuyết) thành tro rồi ăn, cậu không kiếm được nguyên liệu học hai phép thần thông này, Vô Thường Tiên là cái gì? Cậu còn chưa bao giờ nghe nói đến. Dù cậu biết, cậu cũng không dám đi giật bùa của Vô Thường Tiên, cắt tóc của Vô Thường Tiên.

Chỉ có nguyên liệu của Trung Âm Thân, cũng chính là tro cốt của xác cổ, cậu biết lấy được ở đâu.

Chẳng phải cụ cố Châu Hà chính là một con ma cổ đấy sao?

Nghĩ vậy, ánh mắt Tang Hủ nhìn Châu Hà có thêm phần .

Châu Hà hứng ánh mắt của cậu, toàn thân nổi da gà da vịt.

Không đúng, thế này là thế nào? Rõ ràng Châu Hà mới là tà ma, sao cảm giác Tang Hủ còn tà đạo hơn cả hắn?

"Ngươi tránh xa ta ra." Châu Hà đẩy cậu.

Tang Hủ hơi thất vọng, "Không được à?"

"Còn phải nói à, đương nhiên là không được." Châu Hà rất tức giận.

"Nhưng em không thể ăn tro cốt của người khác được."

"Tại sao?"

Tang Hủ nhìn hắn đăm đăm, "Vì nhất định phải là cụ."

Không thể ăn bừa tro cốt được, dựa theo ghi chép trong cuốn sổ, tính cách, đặc điểm của chủ nhân tro cốt sẽ ảnh hưởng đến người ăn tro cốt. Ví dụ chủ nhân của tro cốt lúc sinh thời thích tà dâm, thế thì rất có thể người ăn tro cốt cũng sẽ dần dần trở nên tà dâm. Mà Châu Hà là người đáng tin cậy, theo hiểu biết của Tang Hủ về hắn, ăn tro cốt của hắn, cùng lắm chỉ trở nên đần hơn một chút thôi.

Cậu lặng lẽ nhìn Châu Hà, cặp mắt sâu thẳm tựa màn đêm nhìn vô cùng chăm chú.

Đón ánh mắt ấy, tiếng tim đập bất ngờ vang lên trong lồng ngực trống trải của Châu Hà.

Thình thịch——

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!