Chương 15: Tập đoàn

WeChat của Tang Hủ đang nhảy tin nhắn không ngừng:

Cậu: [Tiểu Hủ, dạo này công việc có bận không? Em trai cháu tốt nghiệp rồi, nghe nói công ty cháu tốt lắm, giúp nó tìm việc được không?]

Mợ: [Đúng thế, Tiểu Hủ, nuôi cháu ngần ấy năm, chúng ta cũng không mong cháu báo đáp gì cả. Để ý giúp em trai cháu, được không?]

Tang Hủ bỏ qua hai tin nhắn này, bấm vào nhóm đồng nghiệp.

Đang làm yêu cầu rồi, giục nữa tự xát (Bản gốc cố tình sai chính tả): [Nghe nói gì chưa, chủ tịch tìm được cụ cố (ở đây là em trai của cụ nội mình) thất lạc nhiều năm rồi đấy. Chủ tịch vui lắm, hồ thưởng cuối năm thêm 8 cái iPhone.]

Americano không khổ (khổ = đắng) bằng số tôi: [Tìm được bài vị về à?]

Đang làm yêu cầu rồi, giục nữa tự xát: [Anh Hủ, ngày mai anh đi làm không? Kiến Quốc nhớ anh lắm.]

Americano không khổ bằng số tôi: [Tiểu Hủ, anh ấy gửi cho cậu ba yêu cầu, hạn chót là trước Tết, cảm nhận được lời chúc Tết mà Kiến Quốc dành cho cậu chưa?]

Hủ: [...]

Không ai chọc tôi tôi không chọc ai: [Rút thưởng cuối năm sắp bắt đầu rồi, cụ cố bảo vệ cháu rút được iPhone16!]

Lưu Kiến Quốc vẫn đang tràn trề sức sống gửi yêu cầu Tang Hủ, xem ra Châu Hà đã bị nhốt trong giấc mộng không thoát ra được thật rồi.

Tang Hủ yên tâm hẳn.

Đợt rét đậm, ở Bắc Kinh trời tối rất sớm, chạng vạng người đi đường qua lại như thoi đưa. Cậu đứng chờ đèn giao thông ở ngã tư, xe cộ tấp nập lướt vùn vụt qua người tựa dòng thời gian. Nếu không phải công ty mở tiệc cuối năm, cậu cũng không biết đã gần hết năm.

Rút "Quỷ Thuật Bắc Đẩu" từ trong túi ra đọc, cuốn sách này được tính vào thưởng phó bản, chắc là đồ tốt... nhỉ? Cuốn sách không dày lắm, cỡ bằng bàn tay, phía sau bị xé mất rất nhiều trang.

Lật trang sách ố vàng, bên trong viết kín chữ bằng thể chữ Khải cỡ đầu ruồi (thể chữ Khải cỡ đầu ruồi là cả một kiểu viết chữ nha, đặc trưng là cỡ chữ bằng cỡ đầu ruồi, chữ Khải là kiểu viết chữ phổ biến nhất), gì mà "Quan Lạc Âm", "Thuật Trói Hồn", "Trung Âm Thân". Trong đó còn ghi chép cấp bậc tu luyện: Gõ Cửa, Qua Sông, Lên Thềm, Vọng Hương.

Trong đó còn nói, tận cùng tu luyện chính là trở thành vua.

Kỳ dị quái lạ, chưa bao giờ nghe nói. Phương pháp "Trung Âm Thân" trong tu luyện lại là ăn tro cốt của xác chết đã cũ (chết quá năm mươi năm). Nếu tu luyện theo phương pháp trong sổ, bắt đầu từ Gõ Cửa, sẽ leo được đến bậc Vua Cõi Mộng thật ư?

Tiếc rằng cuốn sổ bị thiếu, trong này chỉ ghi chép ba phép thần thông của Gõ Cửa.

Trong nhóm náo nhiệt ngút trời, tin nhắn nhảy ra không ngừng.

Americano không khổ bằng số tôi: [Bốc thưởng rồi!!!]

Không ai chọc tôi tôi không chọc ai: [Vãi, anh Hủ, anh trúng giải độc đắc!!!]

Hủ: [? Tôi có báo danh đâu.]

Đang làm yêu cầu rồi, giục nữa tự xát: [Có thể là Kiến Quốc báo giúp anh, anh ấy toàn bảo anh cô đơn quá, còn bắt bọn em giới thiệu em gái cho anh. Tiếc là em không có em gái, em trai thì anh có muốn không?]

Hủ: [......]

Hủ: [Giải độc đắc là gì?]

Nghe họ nói giải nhì là iPhone16, ngay cả giải khuyến khích cũng có thẻ mua sắm JD 200 tệ, giải độc đắc năm nay kiểu gì cũng phải được người ngoài hành tinh nhỉ?

Cậu định bán lại quà thưởng, coi như tự phát lì xì Tết cho mình.

Americano không khổ bằng số tôi: [Ha ha ha ha ha!]

Americano không khổ bằng số tôi: [Giải độc đắc là ăn cơm tối cùng gia đình chủ tịch.]

Hủ: [...]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!