Mùa đông giá buốt ập xuống, khí lạnh thấu xương.
Cuối tháng mười một, thương hiệu Lu Hoàn tung ra một bộ trang sức mới mang chủ đề "Tình Yêu Đích Thực". Trong cả bộ, loại đá chủ đạo được dùng nhiều nhất chính là kim cương trắng – biểu tượng của sự vĩnh hằng. Đặc biệt, chiếc trâm cài áo hình bông tuyết được nạm đầy kim cương trắng lại thu hút ánh nhìn hơn cả. Bộ trang sức này vừa mới mở đặt trước đã nhanh chóng khiến nhiều nhà thiết kế trang sức danh tiếng quốc tế chú ý.
Trên các diễn đàn thời trang, đề tài này lập tức leo lên hot search.
Nguyên nhân là vì "Tình Yêu Đích Thực" do chính tay Lsla, một nhà thiết kế trẻ đang có chút tiếng tăm, sáng tạo nên.
Lsla vốn là người khá kín tiếng. Cậu có tài khoản trên các mạng xã hội thời trang lớn, nhưng hầu như không hoạt động, chỉ thỉnh thoảng đăng vài mẫu thiết kế. Thời gian cập nhật cũng rất thất thường. Vậy mà chỉ với sự xuất hiện thưa thớt ấy, Lsla vẫn thu về cho mình không ít người hâm mộ ở nước ngoài.
Dù vậy, cậu vẫn có được lượng fan đáng kể ở nước ngoài.
Có khoảng thời gian, tài khoản mạng xã hội của Lsla gần nửa năm không hề cập nhật, hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của mọi người. Đến khi cậu trở lại, liền đăng một tác phẩm mới—
Một đôi khuy măng sét và một chiếc nhẫn, lấy đá sapphire làm chủ đạo, đặt tên là "Dã Tâm Lãng Mạn".
Tác phẩm vừa được đăng tải đã nhanh chóng lọt vào hot search. Rất nhiều người nhận ra, nhà thiết kế trẻ đầy tiềm năng kia cuối cùng cũng đã trở lại. Không những vậy, cậu còn thành lập thương hiệu trang sức riêng của mình — Lu Hoàn, với cửa hàng chính đặt tại thành phố G, Trung Quốc.
"Tình Yêu Đích Thực" là bộ sưu tập đầu tiên mà Lu Hoàn chính thức tung ra. Thiết kế tuy có nét cá tính riêng nhưng vẫn hợp thị hiếu đại chúng. Kết hợp với danh tiếng vốn có của nhà thiết kế, nhiệt độ bàn luận của bộ sưu tập này lại càng tăng cao.
Chiều tối, khoảng năm giờ rưỡi, bầu trời thành phố G đã sẫm đen. Đèn neon trên các con phố bật sáng, tuyết rơi lất phất không ngừng, người đi đường cũng trở nên thưa thớt.
Trong văn phòng sáng sủa rộng rãi, Lục Hòa ngồi đó, vừa ăn vặt vừa nghịch điện thoại.
Đây không phải văn phòng của Hồng Đạt, mà là văn phòng chuyên biệt dành riêng cho cậu
- trụ sở chính của Lu Hoàn.
Tác phẩm thiết kế gần nhất của cậu đã hoàn thành, vì vậy hôm nay cậu mới hiếm hoi có thể thả lỏng, rảnh rỗi chơi điện thoại.
Vừa xem video được một lúc, một cuộc gọi video từ WeChat chen ngang.
Thấy rõ tên người gọi, cậu không chút do dự mà ấn nhận.
Ngay giây sau, gương mặt của Cố Cảnh hiện lên trên màn hình. Nhìn bối cảnh phía sau, có lẽ hắn vừa tan làm, vẫn còn ở văn phòng giám đốc của Hồng Đạt.
"Tối nay em có về không?" Cố Cảnh hỏi.
Lục Hòa đặt điện thoại lên giá đỡ, chống khuỷu tay trên bàn, nghiêng đầu đáp: "Chắc là không về đâu....."
"Không phải em nói hôm nay đã hoàn thành xong bản thiết kế rồi à?" Cố Cảnh lại hỏi.
Đúng là vậy, nhưng Lục Hòa lại mấp máy môi, chần chừ: "Ờm..... Hôm nay em có kiểm lại một chút, tự nhiên phát hiện ra vài vấn đề nhỏ, cho nên..... còn phải chỉnh sửa thêm....."
Cố Cảnh khẽ nhướn mày, giọng chắc nịch: "Em đang trốn anh."
Khóe môi Lục Hòa giật giật. Cậu nghĩ thầm, nếu biết về nhà sẽ bị đè cả tối thì không né mới là đồ ngốc.
Cậu không lên tiếng. Dù sao sau hơn một năm ở bên nhau, Cố Cảnh đã sớm nắm rõ được từng biểu cảm, từng động tác nhỏ của cậu, thậm chí chỉ cần một câu nói thôi hắn cũng đã đủ nhìn thấu được tâm trạng của cậu.
"Đừng trốn anh nữa, được không? Tối nay anh sẽ không làm gì đâu." Cố Cảnh hạ thấp giọng, dịu dàng dỗ.
Lục Hòa lập tức phản bác: "Em không tin! Uy tín của anh trong chuyện này sớm đã mất sạch rồi."
Cố Cảnh nhìn cậu chăm chú, ánh mắt như muốn xuyên qua màn hình: "Tiểu Hòa, bảo bối, vợ yêu..... Anh nhớ em lắm. Anh muốn ôm em."
Mặt Lục Hòa nóng bừng, nhịn không được mà bật thốt: "Cố Cảnh! Anh đừng bắt chước em nữa!"
Cố Cảnh thu lại biểu cảm trêu chọc, khẽ cười khàn khàn: "Ừ, không bắt chước nữa. Đợi chút nữa anh qua đón em."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!