Chương 20: (Vô Đề)

Tiếp tục với chap trước...

Thiên và Sứa dạo nhanh qua mấy cái gian hàng sữa bột trẻ con để tới gian hàng rau quả

- Táo nhé

- Sứa nâng mấy trái táo Mỹ lên ngắm nghía.

- Ừmk

- Thiên trả lời không tập trung lắm. Vì anh đang mãi ngắm nàng Bạch Tuyết nâng niu quả táo đỏ. Nhưng anh chắc chắn ăn táo này không ngủm nổi.

Lựa 7,8 trái táo ngon không dập, đem cân. Lại mua thêm ''ít'' Quýt, nho, xoài, ổi, mận, cóc. Mấy lọ muối ớt siêu cay. Snack, Thạch, Kem, Socola làm 1 xe vung.

- Nặng rồi. Chắc chừng này đủ

- E hèm. Em xin lỗi anh chị chứ chừng đó là đủ nuôi sống 1 gia đình 6 người trong 1 tháng đó.

- Aha. Đằng kia có mấy con vịt nhồi bông kìa. Thiệt là giống huynh nga~

- Sứa tí tởn chỉ chỉ chổ thú nhồi bông đằng kia

Mặt Thiên Thiên nhanh chóng chuyển dông. Thiên a~, Thiên Thiên ta vốn là Hạc. Sao lại bí với con vịt kia. Do cùng bộ gia cầm sao a??

- Selfie không??

- Sứa móc điện thoại ra. Là cùng loại Oppo với Thiên. Bộ điện thoại cặp à?

- Ok

- Thiên cũng ham vui hớn hở kéo khẩu trang xuống lòi cái bộ mặt nhăm nhở, À không, Thiên Chỉ Hạc tha em, lòi bộ mặt cool ngầu ra.

- Ủa em hỏi mấy con thú nhồi bông là có selfie với em không chứ anh gở khẩu trang để mần chi rứa

- Sứa ngây ngốc hỏi Thiên. E hèm, Au là người miền Nam nhé.

-....

- Câm nhín hay chính xác hơn là khóc không thành tiếng. Nội tâm Thiên thiệt là muốn chỉnh con nhóc kia 1 trận ra trò nha.

''Để Hạc ca ta bị hố. Thiệt nhục nhã mà. Ta hận ta hận nhưng cũng phải ráng nuốt xuống dạ dày mà tiêu hóa. Hứ, con ngốc kia. Mấy con thú đó có gì đẹp mà ngươi chỉ chăm chăm tới chúng. Ta là Nam Thần Cao Lãnh khiến hàng vạn nữ nhân điên đảo đây mà không biết tận dụng. Thiệt là có mắt không tròng. Cơ mà nó là Sứa mà. Thiệt là Hồng nhan bạc mệnh. Mà sao lại có câu này nhỉ.

Chỉ tổ khiến mấy con bạc mệnh cứ tưởng mình là Hồng nhan '' Thiên tự nói với lòng 1 hồi lâu rồi bật cười khanh khách vì sự thông minh bất thường của mình

- Mua hahahaha - (Cái này mới gọi là Hồng nhan nè ba:))))).

Vừa quay qua đã thấy mặt Sứa gần sát mặt mình. A manh động nha. Môi cô ngày càng gần mặt anh. 1cm nữa thôi. Anh đã có thể nghe thấy tiếng thở phì phò như trâu kéo bể, à nhầm, như gió mát thổi vào tai anh. Mặt anh khẽ đỏ (Có gì sai sai các bác ạ:))))

- Có gì tí em mua thuốc cho. Đừng như vậy mắc công người ta nghĩ em bị giống anh

- Sứa khẽ thầm thì, cánh môi anh đào mấp máy như có như không nhưng tạo ra lực sát thương ít có lớn

- Ơ...

- Anh ngượng đỏ mặt quay qua thì Sứa đã kéo anh tới quầy gấu bông.

- Selfie với em

- Cô nở nụ cười tươi mát làm Thiên chẳng biết làm gì hơn ngoài ngoan ngoãn selfie với Sứa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!