1 tuần lễ trôi qua nhưng đối với con Cừu là 1 thế kỷ. Cuộc sống của nhỏ luôn luôn bị những ánh mắt rình mò theo. Giờ trông con Cừu xơ xác xác xơ y như cái xác chết:3. Điều này làm cho Hoành khoái chí lắm.
Chuẩn bị bước vào lớp thì…
-Nguyệt Thy – Giang gọi Cừu lại
-Cứ gọi mình là Cừu. Có gì không?
- Cừu dừng lại
-Cuối giờ học hôm nay cậu lên sân thượng gặp tớ được không – Giang nói, mặt hơi cuối xuống
-Ừmk… việc đó có liên quan tới Hoành đúng ko?
- Cừu hơi trầm ngâm rồi nhếch mép cười
-Ơ…Ơ
- Giang bị đoán trúng
-Ha, vậy hẹn cuối giờ tại sân thượng. Không gặp không về
- Cừu quay lưng đi, 1 tay đút vào túi quần, 1 tay thì vẫy vẫy
-Hẹn cuối giờ … sân thượng… không gặp không về
- Giang tự lầm nhầm rồi cũng bước vào lớp
Ngó bộ ra về có chuyện rồi
-Cừu / Hoành ơi
- Vừa gặp đã đồng thanh
-Nói trước đi – Cừunói
-Ừmk, hôm nay có khách tới nhà mình
- Hoành kề môi sát tai Cừu thầm thì
-Đông ko?
- Cừu
-Khá đông đó, cỡ mười mấy người.
- Hoành
-Ừmk, vậy để hai đi mua đồ ăn ha
-Cừu
- Lát nửa có chuyện, hai cần phải ở lại giải quyết một chút nên nóc về trước đi
- Cừu nó, tuy nghe bình thường nhưng hật ra rất nguy hiểm
-Được. Mà hai bận việc gì vậy
- Hoành tò ò hỏi
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!