Chương 9: Xong🍑

Edit: Vũ Quân

Hoàng đế Nguyệt Vịnh quốc cho dù là trong chính sự hay việc tư thì hắn cũng rất có chủ kiến.

Với chính sự hắn còn có thể nghe một ít ý kiến của các đại thần nhưng với việc tư hắn hoàn toàn tùy hứng tự mình làm chủ.

Tỷ như, hắn không màng các đại thần phản đối, huỷ bỏ tuyển tú, nói cách khác từ nay về sau sẽ không có người mới vào cung.

Không chỉ có như thế, hắn còn đem những công chúa từ các nơi khác đưa tới trong hậu cung mà hắn chưa từng chạm qua, ban cho một đám thần tử hoặc nhóm Vương gia.

Quá trình này hắn làm theo trình tự, chờ đến khi mọi người phản ứng lại hậu cung của hắn chỉ còn lại một mình Quý Phi.

Hắn liền đương nhiên đem vị phân của Quách Quân Yên nhấc tới vị trí vị Hoàng Hậu.

Đến nỗi các đại thần băn khoăn nàng là công chúa của nước khác, Thi Ngọc Hàn cũng không thay đổi chủ ý.

Vì thế Quách Quân Yên cứ như vậy ổn định vững chắc ở vị trí Hoàng Hậu, hơn nữa hậu cung chỉ có một mình nàng.

Chờ đến khi mọi việc đã định, nàng mới biết tất cả sự việc.

Nàng không phải không cảm động.

Yêu Hoàng đế, bản thân nàng cũng không ôm hy vọng quá lớn.

Hiện tại nàng còn trẻ, còn có thể giữ hắn, nhưng chờ đến sau này nàng già đi, lại có người mới cuồn cuộn tiến vào hậu cung, lúc ấy nàng nên xuống sân khấu.

Nàng đã từng gặp qua sủng phi, không ai là không có kết cục như vậy.

Nàng vốn tưởng nàng có lẽ cũng sẽ như vậy, nàng đã từng có tình yêu nồng nàn của Hoàng đế, nàng nên thấy đủ rồi.

Chỉ là không ngờ tới, hắn vì nàng mà lại làm đến mức này.

Nàng cảm động, lại khiến người nào đó được một tấc lại muốn tiến một thước.

Mỹ nhân ngồi trên đùi Hoàng đế, thân trên ăn mặc chỉnh tề, hai chân lại bị hắn bẻ ra, quần lót bị cắt mất một cái lỗ, vừa lúc lộ ra chân tâm mềm mại, hắn một tấc đem ngón tay nhét vào, câu lấy thịt non bên trong, moi ra một bãi thanh dịch.

Mỹ nhân nắm lấy hắn tay, cái miệng nhỏ khẽ nhếch, thở dốc: "Dừng, dừng lại..."

Hoàng đế hôn khóe môi nàng, quả thực dừng lại, rút ngón tay ướt đẫm ra, từ bên cạnh cầm một chuỗi hạt châu.

Hạt châu vừa to vừa tròn, bên ngoài bóng loáng, xỏ bằng một sợi tơ hồng tinh tế.

Hắn nắm đỉnh hạt châu, chậm rãi nhét vào cái miệng nhỏ phía dưới.

Một cái tay khác xoa ấn rừng cây phía trên hoa đế, dùng móng tay trơn nhẵn nhẹ nhàng moi lộng, càng nhiều chất lỏng dính nhớp chảy ra bên ngoài, làm ướt tơ hồng xỏ hạt châu.

Hắn chậm rãi đẩy vào bên trong, đem một viên lại một viên hạt châu nhét vào, cuối cùng chỉ còn lại có một đoạn dây ở bên ngoài, ước chừng có sáu viên hạt châu, toàn bộ đều nhét vào.

Bên trong hạt châu bị vách trong đè ép, linh hoạt đổi tới đổi lui, va chạm vào nhau, thỉnh thoảng lại cọ một chút vào vách trong mẫn cảm của nàng.

Mỹ nhân duỗi tay muốn đem đồ vật lấy ra, một bên nhẹ giọng yêu kiều rên rỉ, dưới thân lại càng chảy nước vui sướng hơn, làm ướt quần lót, dán ở đùi trong của nàng, cực kỳ khó chịu.

Hoàng đế nắm lấy tay nàng, sửa váy lại cho nàng, lôi kéo nàng đứng lên: "Trẫm mang Tử Đồng* đi cưỡi ngựa có được không?"

*Xưng hô khi Vua gọi Hoàng Hậu.

Hoàng Hậu trừng lớn mắt đẹp, lắc đầu, khóe mắt còn treo nước mắt.

Nàng đứng dậy liền cảm giác hạt châu trong bụng không ngừng động đậy, bụng nhỏ vừa tê vừa mỏi, cẳng chân run lên, cứ như vậy đi cưỡi ngựa? Nàng chỉ vừa nghĩ hạ thân đã khẩn trương kẹp càng chặt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!