Edit: Vũ Quân
Sau khi màn đêm buông xuống, trời đổ mưa to tầm tã, cùng với từng tiếng sấm đùng đoàng, bên ngoài là tiếng mưa rơi tí tách, mưa rơi trên mặt đất, trên nóc nhà, toàn bộ thế giới đều là tiếng mưa rơi.
Một tia chớp xẹt ngang qua bầu trời, giống như du long.
Đùng...
Đối diện với bức tường, bóng dáng cuộn thành một đoàn run run.
Phòng của nông gia không nhiều lắm, hai người bọn họ chỉ có thể ở chung trong căn phòng trống này, Bạch Sơ Nhàn còn đang bị bệnh, không thể kháng cự được, chỉ có thể để Lục Hưu Lâu ngủ cùng nàng trên một cái giường, nhưng hai người cách nhau rất xa.
Lục Hưu Lâu nhìn thoáng qua, vươn tay đem người ôm vào trong lòng ngực, vỗ nhẹ hai cái lên lưng nàng.
"Ngươi, ngươi làm gì?"
Màn đêm đen nhánh, hắn lại có thể nhìn rõ cặp mắt sáng ngời xinh đẹp kia.
Đầu lưỡi lướt qua hàm răng.
"Không phải sợ." Âm thanh của người đàn ông thực nhẹ, không còn xấu xa như ngày thường.
Hắn nhéo cái cổ cứng đờ của nàng, đem nàng ấn vào trong lồng ngực mình:
"Ngoan, ngủ đi."
"Ta, ta mới không sợ."
Nói thì nói thế nhưng tay nàng lại không tự giác nắm lấy quần áo hắn.
Tiếng sấm quá to, nàng căn bản không ngủ được.
"Lục Hưu Lâu, vì sao ngươi lại muốn cứu ta?"
Người đàn ông thả lỏng sau đó lại nhích đến gần: "Ta không nghĩ nhiều như vậy, nào có nhiều cái vì sao như thế chứ, lúc phục hồi lại tinh thần ta đã nhảy xuống rồi."
"Như thế nào? Muốn lấy thân báo đáp sao?"
Bạch Sơ Nhàn không nói gì.
Lục Hưu Lâu nhéo cằm nàng, nâng lên trên.
"Ngươi làm..."
Nàng mới vừa hé miệng, người đàn ông đã cúi đầu hôn nàng, ngậm lấy cánh môi nàng, thừa dịp hàm răng nàng hé mở, cái lưỡi trượt vào, cùng nàng quấn quanh ở bên nhau, trong lúc giao triền đã truyền không biết bao nhiêu nước miếng vào trong miệng nàng.
Nàng bị bắt ngửa đầu, chỉ có thể nuốt xuống.
Động tác của hắn rất ôn nhu, lại khiến nàng không thể nhúc nhích, chỉ có thể bị động thừa nhận nụ hôn này.
Hôn xong, cánh môi Lục Hưu Lâu còn dán lên môi nàng, khi nói chuyện phun ra hơi nóng làm nàng run lên.
"Không ngủ được sao? Nàng sợ à? Vậy ta làm một ít việc dời lực chú ý của nàng đi nhé?"
Bản edit đăng duy nhất tại Wattpad Vũ Quân, các nơi khác đều là ăn cắp.
Mỹ nhân nằm trong lòng ngực hắn, nàng thở dốc, bộ ngực phập phồng, mắt đẹp sáng mà ngập ánh nước, nghe hắn nói vậy nàng giận dữ: "Ngươi..."
Một ngón tay hắn dán lên môi nàng: "Suỵt."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!