Chương 25: Vườn Trường 16🍒

Edit: Vũ Quân

Mặt Trời ngả về phía tây, chuông tan học đã sớm vang lên, lớp 1 khối 11 chỉ còn lại hai người.

Hôm nay Vãn Khanh phải trực nhật, cô xung phong nhận việc cuối cùng là đóng cửa sổ, cô còn có bạn trai yêu dấu ở lại cùng.

Cô dọn xong cái bàn, đi về chỗ ngồi của mình thu dọn đồ vật, chỗ ngồi trong lớp bọn họ sẽ thay đổi, tuần này chỗ ngồi của Vãn Khanh vừa vặn dựa vào tường.

Triệu Du ngồi ở chỗ của Quan Như, chặn đường của Vãn Khanh, một tay cậu chống lên bức tường phía sau cô, hơi rũ mắt nhìn cô.

Nghĩ đến việc Triệu Du làm lúc hai người ở bên nhau, Vãn Khanh không tự giác siết chặt quai đeo cặp sách: "Cậu làm gì vậy? Không phải về nhà à?... Ưm."

Cô còn chưa nói xong đã bị Triệu Du hôn lấy.

Khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, cô lại càng khẩn trương.

Triệu Du cười, chóp mũi gần như dựa vào chóp mũi cô, đôi mắt màu đen bình tĩnh nhìn cô, môi mỏng khẽ mở: "Bảo bối Khanh Khanh, cuối tuần này đến nhà tôi được không?"

Khi nói chuyện, cậu còn thường dán môi lên môi cô, hoặc là suồng sã hôn mặt cô.

Vãn Khanh bị cậu vây giữa vách tường, không cách nào nhúc nhích, ánh mắt cô trốn tránh: "Không tốt lắm đâu..."

Cô cảm thấy nếu đồng ý, sẽ xảy ra việc không thể cứu vãn nổi.

Triệu Du cắn một ngụm lên cánh môi no đủ của cô: "Hử? Vì sao lại không tốt."

Cậu cách quần áo chính xác nắm lấy phập phồng trước ngực cô, lại cúi đầu hôn lỗ tai cô, âm thanh trầm thấp mang theo dụ dỗ: "Khanh Khanh ngoan, nếu cậu không đồng ý, chúng ta sẽ ở trong phòng học làm một lần..."

Cậu dán lên mặt cô, thấp giọng nói: "Hai ngày cuối tuần đều không được thấy cậu... Tôi không vui, tôi bảo đảm, cái gì cũng không làm, được không?"

Tin cậu cái quần què ấy, lúc hai người ở cùng một chỗ mức độ thấp nhất luôn là toàn thân nóng bỏng, sao có thể không làm gì chứ!

Hơn nữa! Hai ngày cuối tuần muốn gặp mặt thì kiểu gì cũng đến nhà cậu. Đi ra ngoài chơi cũng được mà, nhưng bảo cô đến nhà cậu chắc chắn là không có ý tốt, cậu thật sự quá xấu xa.

Vãn Khanh còn muốn từ chối, tay của thiếu niên đã trượt xuống giữa hai chân cô, cậu cười tùy ý, dựa vào rất gần, hô hấp ấm áp phun lên mặt cô: "Hay là... Khanh Khanh muốn ở phòng học? Hửm?"

Vì thế, dù đã biết rõ người này đang suy nghĩ cái gì, Vãn Khanh vẫn rưng rưng đồng ý với bản hiệp ước không bình đẳng này.

Tay Triệu Du quy quy củ củ ôm lấy eo nhỏ của bạn gái nhà mình, cậu cười giống như chú hồ ly trộm được thịt.

"Vậy hứa rồi nha, buổi sáng thứ bảy gặp."

Tục ngữ nói rất đúng, thứ sáu tan học, buổi sáng thứ bảy còn xa sao?

Aiz quên mất, không có câu tục ngữ này.

Tuy rằng trăm ngàn cái rối rắm, nhưng bạn nhỏ ngoan ngoãn Vãn Khanh vẫn là một người giữ lời hứa, thứ bảy sau khi ăn sáng xong cô nói với bố mẹ mình muốn đi làm bài tập cùng bạn, sau đó cô mang theo một đống lớn bài tập, đúng 10 giờ ấn chuông cửa nhà Triệu Du.

Triệu Du hình như còn chưa tỉnh ngủ, thân trên trần trụi, cậu chỉ mặc một cái quần đùi đã đi ra, một bên ngáp một bên mở cửa cho bạn gái nhỏ.

Cậu nhìn Vãn Khanh từ trên xuống dưới, cười cười ý vị không rõ: "Khanh Khanh ngoan, thời tiết nóng như vậy cậu còn mặc dày như thế hả?"

Cậu dùng đầu lưỡi liếm đỉnh răng nanh, híp mắt lại.

Bên trên cô gái nhỏ mặc chiếc áo sơ mi thắt kín nút nhạt màu, bên dưới là một chiếc quần jean vừa nhìn đã biết là khó cởi, đây là... Phòng "sói" à?

Đáng tiếc là bạn gái nhỏ của cậu không biết, ở một khắc khi cô tự mình đưa đến tận cửa thì kết cục đã định là không thể phòng được.

Vãn Khanh hoàn toàn không biết về những gì sắp xảy ra, cô ngồi trên ghế sofa, mở cặp ra, cô đặt một xấp bài tập lên bàn, cô nghiêm túc nhìn Triệu Du nói: "Cậu ăn sáng xong thì chúng ta sẽ bắt đầu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!