Chương 21: Vườn Trường 12🍒

Edit: Vũ Quân

Vãn Khanh và Triệu Du yêu đương.

Chuyện này toàn bộ lớp một đều biết.

Dù sao thì trừ ăn cơm trưa còn lại Vãn Khanh và Triệu Du sẽ luôn ở bên nhau, nói đúng ra. là Triệu Du mặt dày mày dạn quấn lấy Vãn Khanh, đừng nói là trốn học, ngay cả đi sớm về trễ cậu cũng không dám, ngay cả các bài thi lớn nhỏ gần đây cậu cũng đều ngoan ngoãn tham gia, thành tích cũng không tệ lắm.

Động tĩnh lớn như vậy đương nhiên Quan Như cũng biết, cô còn là người biết đến đầu tiên.

"... Các cậu..." Biểu cảm của Quan Như có thể nói là một lời khó nói hết.

Cô gái nhỏ bên cạnh cô thỉnh thoảng lại cười ngây ngô.

"... Cuối tuần đã xảy ra chuyện gì?"

Vãn Khanh a một tiếng, nhìn về phía Quan Như, sau khi nghe rõ câu hỏi của cô mặt lập tức đỏ lên:

"Không, không có gì."

Nói thì nói như vậy.

Nhưng...

Quan Như nhìn Vãn Khanh.

Đương nhiên trên mặt Vãn Khanh viết: "Cuối tuần đã xảy ra rất nhiều chuyện."

Quan Như quay đầu, liếc mắt về phía thiếu niên đang ngồi dựa vào cửa sổ.

Triệu Du cũng vừa vặn nhìn về phía này, nói đúng hơn là nhìn về bên cạnh cô, sau khi ánh mắt hai người đối diện nhau trên mặt không hề hiện lên chút bất thường nào mà ngay lập tức rời mắt đi, Triệu Du nheo mắt, sắc mặt không tốt.

Giống như con cún to vốn đang lười biếng phơi nắng thì đột nhiên nhìn thấy kẻ thù, ngay lập tức cảnh giác.

Thật không biết tiểu Vãn Khanh nhà cô coi trọng cậu ta cái gì.

Quan Như ở trong lòng oán giận một hồi mới nhìn về phía Vãn Khanh: "Cậu phải biết tự bảo vệ mình, biết không?"

Vãn Khanh cúi thấp gật đầu, tự nhiên lại có chút chột dạ, nhưng cũng may chuông vào học vang lên đúng lúc, Quan Như mở sách ra, không nói thêm gì nữa.

"Lớp trưởng, thầy Chu bảo cậu giữa trưa đến văn phòng tìm thầy ấy."

Quan Như ừ một tiếng.

Trường cấp ba Xán Dương không có hoạt động gì, nhưng hội thể thao cơ bản thì vẫn phải tổ chức, sắp tới là hội thể thao, có thể là thầy Chu muốn bàn bạc về việc này.

Nghe thấy bạn học truyền lời như vậy Vãn Khanh ngoái đầu nhìn Quan Như: "Đúng rồi Tiểu Như, gần đây không thấy cậu gặp thầy Chu."

Quan Như ngước mắt: "Không có việc gì thì đi tìm thầy ấy làm gì?"

"Thì trước kia thầy ấy rất thường xuyên tìm cậu mà"

Biểu cảm của Quan Như không thay đổi: "Đó là vì khoảng thời gian khai giảng rất nhiều việc."

Vãn Khanh a một tiếng, gật đầu không tiếp tục chủ đề này nữa, cô nâng tay nhỏ chạm vào thái dương: "Đã đỡ chút nào chưa?"

Trước đó thái dương của Quan Như xuất hiện một vết thương lớn, dán băng gạc trắng, cô hỏi cô ấy bị làm sao, cô ấy cũng chỉ nói là bị đụng phải, tuy rằng cảm thấy không đúng lắm nhưng cô cũng không cố hỏi, chẳng qua là bữa trưa sẽ mang theo các loại canh bổ.

Quan Như rũ mắt, hàng mi dài che thần sắc ở đáy mắt: "Đỡ hơn nhiều rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!