Edit: Vũ Quân
Beta lần 1: 18/5/2021
"Ngươi trốn cũng không thoát đâu... Ha ha ha ha..."
"Tiểu tao hóa! Nhìn xem chính ngươi có bao nhiêu dâm đãng!"
"Không... Không cần..."
Quách Quân Yên bừng tỉnh từ trong ác mộng, nàng cảm thấy trên mặt lạnh băng, tất cả đều là nước mắt.
Cửa phòng bị gõ vang, bên ngoài truyền đến tiếng tỳ nữ thân cận của nàng, là tiếng của Thanh Dật.
"Công chúa người tỉnh rồi sao?"
"Ta tỉnh rồi, vào đi."
Thanh Dật tiến vào hầu hạ Quách Quân Yên mặc quần áo và rửa mặt.
Thanh Dật chải mái tóc dài cho nàng: "Công chúa lại gặp ác mộng phải không?"
Nàng rũ mắt nhìn đầu ngón tay của mình: "Còn mấy ngày nữa thì sẽ đến Nguyệt Vịnh quốc?"
"Chạng vạng hôm nay là có thể tới rồi ạ."
Quách Quân Yên nhàn nhạt ừ một tiếng, nàng nhìn chính mình trong gương, có chút xuất thần.
"Nô tỳ đi bưng đồ ăn sáng lên cho công chúa."
Trong gương, là nàng năm mười lăm tuổi.
Công chúa của Đông Tiến Quốc.
Gương mặt kia trẻ trung, mềm mịn, tràn ngập hy vọng và sức sống, nhưng cặp mắt lại vô lực, tuyệt vọng và mỏi mệt.
Vì sao nàng lại sống lại một đời? Thật vất vả mới thoát khỏi cuộc sống như ác mộng kia...
Nhắm mắt lại, một lần nữa mở mắt ra lại về tới năm nàng mười lăm tuổi này.
Phụ hoàng của nàng còn chưa băng hà, nam nhân như ác ma kia vẫn đang khoác vẻ ngoài văn nhã hữu ái, hắn chưa bước lên ngôi vị hoàng đế.
Lúc này đây khi phụ hoàng chọn người đi hòa thân, nàng đã chủ động xin ra trận vì thế bước lên con đường hòa thân này.
Quân chủ của Nguyệt Vịnh quốc cực kì trẻ tuổi, bên ngoài truyền tai nhau hắn máu lạnh vô tình, hắn đạp lên thi thể của huynh đệ để bước lên ngôi vị hoàng đế, dã tâm cực lớn, muốn khuếch trương lãnh thổ, đánh cho mấy nước xung quanh đều vội vàng xin tha, Đông Tiến Quốc các nàng cũng là quốc gia thua trận nặng nề nhất.
Nói dễ nghe là hòa thân nhưng thật ra nàng chỉ là phí bồi thường chiến bại mà thôi.
Nàng sở dĩ đồng ý hòa thân là bởi vì cho dù là đời này hay đời trước thì hậu cung của quân chủ Nguyệt Vịnh quốc đều gần như không có người, hắn cũng không bước vào hậu cung, hắn là một nam nhân cực kì biết kiềm chế và cấm dục.
Ở đời trước cho đến tận sau này nàng còn nghe nói hắn đem những nữ nhân mình chưa từng chạm đến trong hậu cung thả ra ngoài, để các nàng gả chồng sinh con, ngay cả khi nàng chết cũng chưa nghe nói hắn có một đứa con nào.
Rất nhiều người nói có lẽ hắn không được, nhưng đối với nàng đây lại là chuyện tốt.
Đối với chuyện kia nàng đặc biệt chán ghét.
Lúc vừa trở về nàng chỉ cảm thấy vẫn còn cảm xúc ghê tởm, tắm gội kì cọ đến khi cả người đỏ bừng mới dừng lại.
Đời này nàng chỉ muốn tránh xa tên nam nhân đáng sợ kia, yên yên tĩnh tĩnh trải qua cả đời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!