Chương 4: (Vô Đề)

"Ninh Nhi? Ninh Nhi!" Hoắc thị thấy con gái nhìn lên đài cao, sắc mặt rất khiếp sợ, bà không hiểu ra sao gọi Ngu Ninh, quan tâm nói: "Ninh Nhi con làm sao vậy, có chỗ nào không thoải mái sao?"

"Không, không có……" Ngu Ninh vội vàng thu hồi tầm mắt, cúi đầu nhìn chằm chằm vào những món ngon trên bàn, cố gắng làm cho vẻ mặt của mình bình tĩnh lại.

Nhưng không có tác dụng, tim nàng đập như trống, nhìn kỹ, đầu ngón tay đều đang run rẩy không kiểm soát.

Nàng âm thầm hít sâu, cầm đũa gắp thức ăn, từng đũa từng đũa đưa vào miệng, nhưng lại như nhai sáp, không cảm nhận được bất kỳ vị ngon nào.

Bộ dạng này làm Hoắc thị sợ hãi, thấy Ngu Ninh bị sặc, bà vội vàng bưng chén trà đưa qua, "Sao lại thất thần vậy, uống chậm thôi uống chậm thôi, đừng lại bị sặc."

"Nương, con vừa uống chút rượu, hình như hơi chóng mặt, muốn ra ngoài hóng gió, bây giờ có thể rời đi không?"

"Có thể, con lén đi, dạo quanh đình nghỉ mát phía sau, đợi tiệc gần tàn nương sẽ đi tìm con." Hoắc thị chỉ một tỳ nữ tâm phúc đi theo Ngu Ninh, lúc Ngu Ninh sắp đứng dậy rời đi, lại nhỏ giọng dặn dò: "Ninh Nhi đừng đi xa, lát nữa nương đưa con đi xem Thám hoa lang kia."

Ngu Ninh căn bản không nghe rõ Hoắc thị nói gì, chỉ ậm ừ gật đầu, sau đó xách váy nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Mùa hè nóng bức, ngay cả gió thổi qua cũng oi bức, Ngu Ninh đứng ngồi trong đình bên hồ, ngơ ngác nhìn mặt hồ, không nói một lời hồi lâu.

Tỳ nữ đi theo phía sau đầu óc mơ hồ, không biết Tam nương tử này làm sao, chỉ đành cẩn thận đứng bên cạnh nhìn, không dám quấy rầy Ngu Ninh thần du thiên ngoại.

"Là hắn, thật sự là hắn……" Ngu Ninh khẽ thì thầm, miệng lẩm bẩm gì đó.

Tỳ nữ phía sau không nghe rõ Tam nương tử đang nói gì, nhỏ giọng hỏi một câu, Ngu Ninh vẫy tay với tỳ nữ, nói không cần để ý nàng tự nói chuyện.

Ngu Ninh đương nhiên khiếp sợ không thôi, lâu lâu không thể bình tĩnh, nàng nhìn rõ trên đài cao, gương mặt của Đại Nghiệp hoàng đế.

Hắn…… giống hệt Cảnh Thác, ngay cả khí chất cũng giống cực kỳ.

Ngu Ninh thích cực kỳ gương mặt tuấn mỹ như thiên nhân kia, cho nên đối với nó nhớ rất rõ, dù sao cũng là người đã từng chung chăn gối, nàng sao có thể quên dáng vẻ của Cảnh Thác.

Liên tưởng đến đủ loại chuyện năm năm trước, Ngu Ninh toát mồ hôi lạnh, nàng hầu như không có ý nghĩ may mắn, đã nhận định, Đại Nghiệp thiên tử vừa gặp, chính là người chồng cũ bị nàng ép buộc thành hôn động phòng năm đó.

Lúc đó biên cảnh chiến loạn, Đại Nghiệp thiên tử ngự giá thân chinh, mà lúc Ngu Ninh gặp Cảnh Thác, chính là trước khi biên cảnh khai chiến, cũng chính là lúc ngự giá đến biên cảnh, tính ra thời gian vừa khớp.

Hơn nữa, tên của thiên tử người đời đều biết, hoàng thất Đại Nghiệp họ Thẩm, thiên tử niên hiệu Cảnh Hòa, tên Thác.

Thẩm Thác, Cảnh Thác……

Đủ loại trùng hợp kết hợp lại với nhau, Ngu Ninh không thể lừa mình dối người đây chỉ là trùng hợp, thật sự là hắn, nếu năm đó nàng biết người đàn ông này là thiên tử, cho nàng mấy trăm lá gan nàng cũng không dám làm những chuyện đó……

Ngu Ninh tuyệt vọng ôm mặt, đầu đập từng cái lên lan can đình, làm tỳ nữ phía sau sợ hãi vội vàng đến ngăn cản.

"Tam nương tử làm sao vậy, có chỗ nào không thoải mái sao? Người nếu có chỗ nào không thoải mái, phải nói ra!"

Ngu Ninh lắc đầu, muốn khóc mà không có nước mắt, "Không sao, ta rất khỏe, rất khỏe……"

Khỏe muốn chết.

Nàng trong lòng nhớ lại những lời năm đó Thẩm Thác nói với nàng, hắn nói muốn đem nàng rút gân lột da, nghiền xương thành tro, Ngu Ninh lúc đó còn cười nhạo hắn không biết lượng sức, bây giờ mới hiểu, người vội vàng nhảy vào điện Diêm Vương nguyên lai là mình!

Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ!

Có phải nàng sắp mất mạng, sắp bị thiên đao vạn quả?

Có phải nàng liên lụy đến Tiểu Bảo, liên lụy đến trên dưới mấy trăm người Vĩnh Ninh Hầu phủ gặp họa?

Ngu Ninh ngồi bên hồ nửa canh giờ, cuối cùng cũng bình tĩnh lại một chút.

Có lẽ sự việc chưa đến mức đó, trong tiệc nhiều người như vậy, Thẩm Thác hẳn là không nhìn thấy nàng, hôm nay ra khỏi cung, nàng tìm cớ đưa Tiểu Bảo rời khỏi Kinh Đô, đời này sẽ không gặp lại Thẩm Thác, kiếp nạn này sẽ có thể bình an vượt qua.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!