Mình xin công bố kết quả câu hỏi kỳ trước : VVV
Chúc mừng bạn Black_Evil_God đã trúng giải, à nhầm, trả lời đúng câu hỏi kỳ rùi : VVV
Thằng con cả của Nhị thúc (em trai Gia chủ) tên Hàn Huy nha : VVV
Sau đây là chuyên mục khoe tranh : VVV (vẽ lúc nhà cúp điện :v)
Tranh galaxy màu bột đó mấy thím :v. Nhà ta không có màu nước hay phấn tiên để vẽ đâu nên xài màu bột :v
Vẫn là galaxy nhưng nhiều màu và nội dung hơn :v. À còn về chất liệu thì y như tấm đầu đó :v. Màu bột tiếp tục :v. Tấm này chụp hơi tối, thông cảm nha =)))
POV main~~~
Tôi được Trúc Ly tỷ tỷ dắt đến biệt viện của phụ thân, mẫu thân. Nhìn kỹ thì cái biệt viện này thật sự chỉ Gia chủ mới dám ở thôi. Nói tới cái nơi nó được xây là thấy đặc biệt nhất rồi. Nằm đâu không nằm lại nằm "chễm chệ" giữa Hàn gia. Chưa nói tới cái độ to của nó nữa... Nói sao ta... rộng vãi luôn á má ơi!
*Cốc cốc*(tiếng gõ cửa)
"Nô tỳ Trúc Ly, dẫn thiếu chủ đến ạ"(Trúc Ly)
Ngỡ đâu câu tiếp theo được phát ra từ phía sau cánh cửa là một giọng nói uy nghiêm kiểu như: "Được rồi, ngươi lui đi" hay "Vào đi"... Nhưng đếu đâu mấy bạn ơi. Cuộc đời đâu có được như trong tưởng tượng.
Từ phía cánh cửa phát ra một cảm giác im lặng trầm lắng đến khó tả... mà nói toẹt ra thì chúng tôi đang bị cho ăn bơ. Đứng đợi hơn 5 phút, cuối cùng thì đã có động tĩnh.
*Rầm!*
Cánh cửa mở bung ra một cách mạnh bạo, tội nó quá. Nhìn cánh cửa lúc này như muốn rớt xuống đất. À thôi lạc đề rồi, trở lại với người mở cánh cửa đó, chắc chắn không ai khác ngoài Hàn gia Gia chủ
-Hàn Khương cả. Cơ mà bây giờ tôi phải gọi ông ta là... phụ thân!
Ông ta nhào tới tôi nhanh chóng như một con báo đang săn mồi. Vồ lấy tôi mạnh bạo. Hình ảnh lúc này trong đầu tôi là một con báo đang "cạp" lấy con mồi ngon của nó. Cơ mà không nhé! Nhìn thấy ông ta lao vào mạnh thì mạnh lắm, nhanh cũng nhanh lắm nhưng sự thật rằng ông ta ôm tôi rất nhẹ nhàng, không phải cái kiểu ôm "hổ báo cáo chồn" như tưởng tượng.
"Á á á!!! Cuối cùng ta cũng có một đứa hài tử nỗi dõi rồi!!! Hài tử ngoan cho ta ôm cái nào"(Hàn Khương)
*Choang*
Tôi nghe thấy một âm thanh vỡ nát của trí tượng tượng. Moá?! Cái quéo gì đang xảy ra thế này? Ổng là phụ thân tôi á hả? Gì mà mất hình tượng thế? (Tác: thêm 1 hình tượng ông bố quyền cao chức rộng bị phá huỷ :>)
Ủa mà lạ nhỉ? Ổng hỏi tôi cho ổng ôm một cái trong khi hiện tại tay chân tôi đang bị khoá bởi ổng. Đã ôm rồi còn hỏi cho ôm? Lạ nhỉ? (Tác: khó hiểu không =))) không hiểu thì ráng vắt óc tự hiểu nha =))))
"Ể? Ể? Ông là ai?"(Thiên Long)
Tôi phải tỏ vẻ không biết gì như một đứa trẻ nữa, mệt mỏi ghê cơ á.
"Ta là phụ thân của con đây! Từ giờ con là hài tử của ta, con sẽ không cô đơn nữa đâu, chắc trước kia khi ở trên trời con cô đơn lắm nhỉ? Nhưng đừng lo, từ bây giờ con đã có gia đình, con sẽ không cô đơn nữa đâu!"(Hàn Khương)
Ông làm như ông biết hết về tôi vậy á, trước kia ta đây cũng có gia đình đàng hoàng nhá! Thôi, có lẽ không nên nhắc lại nữa... càng nhắc càng nhớ tụi nhóc quá... thôi bỏ đi, từ từ sẽ tìm kiếm chúng sau vậy...
"Ông là phụ thân của tôi?"(Thiên Long)
"Phải, phải! Từ giờ ta là phụ thân của con đây!"(Hàn Khương)
Uầy! Mệt chết đi được! Lại phải giả vờ như trẻ con!
"Vậy mẫu thân của con đâu?"(Thiên Long)
"Đây đây, theo ta"(Hàn Khương)
Ông ta dắt tôi vào bên trong. Nhìn xung quanh, tôi nhận ra căn phòng này thực sự vô cùng lớn. Nhắm chừng gấp đôi phòng của tôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!