Chương 27: (Vô Đề)

Trạch Hòa Sắc đứng trong phòng tắm.

Nước nóng đã xả xong, cậu điều chỉnh vòi sen cho dòng nước chảy nhỏ lại một chút. Ngoài cửa vang lên vài tiếng gõ, sau đó là tiếng tay nắm cửa xoay. Cậu không khóa trái.

Không cần đoán cũng biết là ai, Trạch Hòa Sắc túm lấy áo choàng tắm quấn chặt lấy mình, quay đầu trừng mắt nhìn kẻ bước vào: "Anh vào đây làm gì?"

"Chỉ là muốn nhìn em một chút." Ác quỷ nói.

Hôm nay cũng là một ngày hắn tự do ra vào phòng cậu như chốn không người. Trạch Hòa Sắc khó chịu: "Đã nói là muốn vào thì phải gõ cửa trước, ai cho anh gõ xong rồi tự tiện bước vào?"

Diêm Bồi Chu đóng cửa lại, máy sưởi khiến gian phòng tắm nhỏ hẹp trở nên nóng hầm hập, ngay cả chiếc khăn treo trên tường cũng âm ấm. Hắn dựa vào tường vận động cổ tay, khớp xương vang lách cách: "Không đợi em trả lời mà bước vào thì sao nào?"

Diêm Bồi Chu thường hay nổi hứng điên khùng, Trạch Hòa Sắc cũng quen rồi. Thế nhưng lúc này, cậu bỗng nhận ra điều gì đó, lập tức quyết định phải giải thích rõ ràng với Diêm Bồi Chu: "...... Chuyện đó không phải là thứ chúng ta có thể làm."

Cậu không vẽ bản doujinshi 18+, nhưng ít nhiều cũng hiểu là chuyện gì.

Diêm Bồi Chu lập tức dính lấy cậu: "Em đang ngại à? Nhưng từ rất lâu rồi, trên người em chỗ nào anh cũng từng nhìn thấy cả."

Trạch Hòa Sắc lập tức ra lệnh hắn im miệng. Cậu không chặt tay hắn được, ít nhất thì vẫn có thể dùng băng dính dán kín miệng hắn.

Con quỷ này bị điên rồi. Cậu nghĩ. Lần này chắc chắn uống nhầm thuốc, từ trước tới giờ chưa bao giờ phát bệnh nghiêm trọng đến thế. Vừa bước vào đã nhìn chằm chằm lên người cậu.

"Đừng nhúc nhích."

Cậu còn đang rối loạn không biết có gì sai, tay Diêm Bồi Chu đã đưa tới, nhẹ nhàng lau đi một chút bọt kem đánh răng còn dính ở khóe miệng cậu.

Trạch Hòa Sắc khựng người tại chỗ........ Không đúng.

Trong ký ức của cậu, tay của Diêm Bồi Chu luôn lạnh, trừ khi hắn vừa đụng vào thứ gì đó như bếp nướng, tủ lạnh, bình giữ nhiệt, hoặc cục nóng điều hòa. Hắn là một thân xác bằng giấy, bất tử bất diệt, nhưng cũng chẳng có nhiệt độ.

Hiện tại là sao? Từ khi bước vào phòng tắm, Diêm Bồi Chu chưa từng đứng ở trước máy sưởi.

Những cái chạm, cái vuốt của hắn không theo quy luật, từ đuôi mày đến trán, rồi lại đi xuống.

Cậu đắm chìm trong cơn chấn động, không ý thức được nên ngăn lại hành động của Diêm Bồi Chu. Vậy là, quãng thời gian còn lại của đêm hôm đó bắt đầu lao về phía không thể kiểm soát, thắng xe đã hỏng giữa đường.

Trạch Hòa Sắc thở dồn dập, cuối cùng cũng nhận ra tình hình đang tồi tệ đến mức nào. Cậu cố kéo giãn khoảng cách với Diêm Bồi Chu, nhưng cậu lùi nửa bước thì hắn liền tiến một bước, cho đến khi lưng cậu đập vào tường, không còn đường thoái lui.

Diêm Bồi Chu cúi xuống nhìn cậu, không để cậu né tránh ánh mắt, ép cậu phải lộ ra ý nghĩ thật: "Ghét anh đến vậy sao?"

Trạch Hòa Sắc vô thức lắc đầu. Một hành động rất ngắn ngủi, cậu không kịp lặp lại lần nữa, bởi ngay sau đó cậu chỉ có thể phát ra những tiếng rên khẽ.

Rõ ràng Diêm Bồi Chu rất hài lòng với phản ứng của cậu. Ngón tay ác quỷ đặt lên cục yết hầu chẳng mấy nổi bật của cậu, nhẹ nhàng cào vài cái.

"...... Đừng đụng vào." Trạch Hòa Sắc không chịu nổi kiểu chạm như vậy, khàn giọng lên tiếng.

Hắn dừng lại việc trêu chọc cậu, nhưng ngón tay vẫn không rời đi, ác quỷ mỉm cười, dùng ánh mắt như đang thưởng thức mà nhìn cậu: "Em kêu nghe hay lắm."

Trong phòng tắm bày đủ thứ linh tinh, bình thường chúng đều yên ổn ở chỗ của mình, nhưng chỉ cần Diêm Bồi Chu bước vào, tất cả đều rối tung lên.

Xà phòng, sữa tắm đều được đem ra dùng, căn phòng tràn ngập hương thơm. Mùi của cậu không nồng, nhưng đổ quá nhiều, lớp bọt chồng lên lớp bọt, hương thơm càng lúc càng đậm. Trạch Hòa Sắc chợt ngửi ra mùi nguy hiểm.

Muốn chạy cũng không kịp nữa rồi. Diêm Bồi Chu đứng quá gần, thậm chí còn mặt dày nhắc cậu bám chắc, kẻo trượt chân lại ngã vào lòng một con quỷ.

Nước trong bồn tắm vẫn còn ấm, liên tục có nước nóng mới rót vào. Diêm Bồi Chu mặc đồ của cậu, ngồi thản nhiên trong bồn tắm của cậu, ôm trọn cậu vào lòng.

Trạch Hòa Sắc chưa từng uống rượu, đến cả loại sâm panh nhẹ như nước lọc cũng chưa từng nếm. Nhưng giờ đây, cảm giác chân mềm nhũn, toàn thân nóng ran chắc cũng không khác gì say.

Cậu quỳ ngồi trên người Diêm Bồi Chu, không phân biệt được hơi thở nóng rực kia là của ai, cũng có thể là do hắn âm thầm vặn máy sưởi lên mức cao nhất. Dù sao thì trong phòng cũng ấm đến mức chẳng giống mùa đông nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!