Hôm diễn ra hội chợ truyện tranh là một ngày u ám, từ sáng sớm Trạch Hòa Sắc đã bị Diêm Bồi Chu lôi tới hội trường.
Lục Lục có việc bận không đến được, thay vào đó là một biên tập viên khác phụ trách liên hệ với cậu, nhưng người đó vẫn còn đang trên đường tới.
Đến trước cổng kiểm tra an ninh, Trạch Hòa Sắc mới thật sự nhận ra mình sắp bước vào, cảm giác vẫn cứ mơ hồ không thật.
Lòng bàn tay cậu toát mồ hôi lạnh, Diêm Bồi Chu cũng chẳng để tâm, vươn tay nắm lấy, rồi hỏi: "Người kia còn chưa đến à?"
Ngay giây sau, người mà hắn nói liền nhảy ra, đầu cặp một cái kẹp tóc nhỏ giữ mái tóc uốn nhẹ, ngượng ngùng cười với cậu: "Thầy Bạch? Chào thầy, em là Tiểu Lý đây, chính là 'Lý Bái Thiên Không Đi Làm' đã add WeChat với thầy hôm qua đó. Kẹt xe quá nên em đến hơi muộn."
So với Trạch Hòa Sắc chẳng nói một lời, Tiểu Lý trông đặc biệt nhiệt tình: "Thầy vào trước đi ạ, khu ký tặng nằm sâu bên trong hơn một chút."
Dưới sự hướng dẫn của cô, Trạch Hòa Sắc nhận được thẻ ra vào hội trường và cũng biết được vị trí bàn ký tặng, nhưng động tác và nét mặt của cậu vẫn còn rất căng thẳng, gò bó.
Diêm Bồi Chu đi sau cùng, ánh mắt ghi lại rõ ràng bóng lưng cứng đờ kia.
Hôm nay Trạch Hòa Sắc như một con mèo cẩn thận từng chút, xù cả lông đuôi, bước đi còn lộn xộn.
Trong buổi ký tặng sắp diễn ra, chú mèo ngoan Trạch Hòa Sắc sẽ chịu trách nhiệm ký tên, còn việc của hắn chỉ là v**t v* cho mèo thư giãn.
Diêm Bồi Chu rất vui lòng làm mấy chuyện này.
Hắn đứng sau Trạch Hòa Sắc như vệ sĩ, nhìn những quyển sách được liên tục đưa đến trước mặt cậu.
Phần lớn người đến là những nữ sinh trẻ trung, mang theo bản in truyện tranh đơn hành bản để xin chữ ký, thái độ rất lễ phép. Căng thẳng trên người Trạch Hòa Sắc nhờ đó cũng tan bớt rõ rệt.
Thỉnh thoảng không cảm nhận được sự hiện diện của hắn nữa, Trạch Hòa Sắc sẽ gọi tên hắn. Ban đầu còn ngập ngừng, thiếu tự tin: "... Diêm Bồi Chu?"
"Tôi đây." Hắn liền trả lời, nhất thời ngứa ngáy, vươn tay gãi gãi lên mặt Trạch Hòa Sắc.
Trạch Hòa Sắc còn mải ký tên, để hắn cọ mấy cái, đến khi ngừng bút mới khẽ cảnh cáo: "... Đừng sờ nữa, nhột."
Nói là thế, nhưng cảm giác bị chạm vào là thật, cảm giác an tâm cũng là thật.
Diêm Bồi Chu ngoan ngoãn thu tay lại, tiếp tục đứng sau cậu trông chừng: "Chữ ký đẹp lắm, luyện trước rồi à?"
Trạch Hòa Sắc ậm ừ đáp một tiếng.
Về sau, mỗi lần Trạch Hòa Sắc nhờ hắn giúp việc gì cũng tự nhiên hơn nhiều, sẽ nhờ hắn gây chút tiếng động để thu hút sự chú ý, còn mình thì lén lút đi nghỉ uống nước, cũng sẽ chủ động bắt chuyện, hỏi hắn phía bên kia hội trường có đông người không.
Diêm Bồi Chu thấy rất hài lòng.
Trong số fan có người muốn chụp ảnh chung, đến trước mặt Trạch Hòa Sắc ngỏ ý, cậu đều lắc đầu từ chối nhẹ nhàng. Hắn nhờ đó mà kết luận được rằng Trạch Hòa Sắc không muốn xuất hiện trong ống kính người khác.
Sau đó lại có người muốn dí sát mặt Trạch Hòa Sắc để chụp ảnh, nhân viên chưa kịp ngăn cản, Diêm Bồi Chu đã giật lấy máy ảnh của người kia, đập thẳng lên bàn.
Người xung quanh chỉ nghĩ là do tay run đánh rơi, chẳng ai liên tưởng đến chuyện ma quỷ.
Đến khi ký xong quyển cuối cùng trên bàn, lưng Trạch Hòa Sắc đã ướt đẫm mồ hôi lạnh. Diêm Bồi Chu thấy rõ, liền tìm một tờ giấy ở góc phòng nghỉ đưa cho cậu.
-------
Trong khoảng thời gian Trạch Hòa Sắc bận rộn ký tên, trên Weibo đã xuất hiện thêm nhiều bài viết. Lời lẽ độc hại, muốn gây chiến chỉ có lác đác vài câu, rất nhanh bị admin xóa bỏ, những lời tử tế thì vẫn được giữ lại.
[Thầy vất vả rồi! Bị bạo lực mạng mà vẫn đảm bảo được chất lượng nội dung, thật sự rất rất giỏi luôn đó!]
Có fan ngạc nhiên vì gương mặt trẻ trung của cậu: [Thầy đáng yêu cực kỳ, đeo khẩu trang kín mít, lúc ký tên còn nháy mắt cười với em nữa, mắt đẹp lắm luôn~]
Nói chung phản hồi về buổi ký tặng khá tích cực.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!