Nguyên Nhất Nhất rất buồn bực.
Lạc Kỳ cũng không biết cô ở Lục Trạm, hơn nữa vòng sinh hoạt của hai người cũng không có điểm giao nhau, thậm chí họ còn không có Wechat của đối phương, cùng lắm thì…họ cùng ở trong một nhóm lớp đi?
Lạc Kỳ... vậy thì làm sao có thể khiến cô hối hận?
Thực sự không thể giải thích được.
Khi rời khỏi trung tâm mua sắm, Nguyên Nhất Nhất vẫn luôn suy nghĩ về chuyện này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng giây tiếp theo, khi Quý Trạm gọi điện đến, Nguyên Nhất Nhất vứt chuyện này ra sau đầu.
"A Trạm." Nguyên Nhất Nhất trả lời điện thoại trong giọng nói mang theo ý cười, trên mặt cũng không tự giác nở một nụ cười tươi.
Nguyên Nhất Nhất đứng tại chỗ gọi điện thoại với Quý Trạm, giơ tay đem túi đồ đưa tới trước mắt chính mình nhìn nhìn, cong mắt nói: "Em đi mua sắm nha~"
Quý Trạm cười nhẹ: "Đi mua sắm cũng tốt, hiện tại anh tới đón em, em tìm một chỗ ngồi một lát đi."
"Được nha~"
Nguyên Nhất Nhất nhìn xung quanh: "Vậy em đợi anh ở quán trà sữa cạnh cửa chính của trung tâm mua sắm."
"Được."
"Lát nữa gặp ~"
Sau khi cúp điện thoại, Nguyên Nhất Nhất xoay người đi thẳng đến quán trà sữa.
Mười phút sau Quý Trạm đến.
Nguyên Nhất Nhất ngồi đối diện với cửa, khi cửa bị đẩy ra, chuông gió trên cửa vang lên.
Nguyên Nhất Nhất ngước mắt lên.
Quý Trạm bước vào, sau khi đóng cửa, ánh mắt anh quét một lượt trong quán, sau khi nhìn thấy Nguyên Nhất Nhất mới đi tới.
Nguyên Nhất Nhất cười tủm tỉm.
Quý Trạm ngồi xuống.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nguyên Nhất Nhất đẩy ly quả kim quất chanh đã uống một ít trên tay qua: "Quý công tử, mời uống."
Quý Trạm nhướng mày, vừa định duỗi tay cầm lấy, Nguyên Nhất Nhất liền kéo ly quả kim quất chanh lại, sau đó lắc đầu: "Không được, không được, Quý công tử không thể uống nước dư lại của em."
Nói, Nguyên Nhất Nhất đứng dậy: "Em đi mua một cái ly mới cho Quý công tử."
Quý Trạm buồn cười, dựa lưng vào ghế, bộ dạng thả lỏng lười biếng.
Nguyên Nhất Nhất đứng bên cạnh Quý Trạm, rũ mắt nhìn anh: "Sao anh không ngăn cản em lại a?"
Quý Trạm khoanh tay, ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của cô, nhàn nhạt nói: "Nguyên tiểu thư mời khách, tại hạ từ chối thì bất kính."
Nguyên Nhất Nhất cười khẽ, vươn tay xoa xoa hai lần tóc của Quý Trạm: "Thật không biết xấu hổ."
"Sao Nguyên tiểu thư lại nói vậy?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!