"Ta không cho ngươi nói như vậy!" Trang Hàn Minh trừng mắt đầy hung tợn
nhìn hắn, thật muốn cho hắn một đấm. Nhưng mà tay chân của cậu đang bị
mấy người còn lại đè lấy, không thể động đậy, cậu đành nổi giận mắng:
"Nhiều người ăn hiếp một người thì ra tích sự gì! Trương Uy! Ngươi có
bản lĩnh thì một mình đấu với ta!"
Thiếu niên áo trắng vừa nghe thấy liền cười nhạo nói: "Chỉ một mình
ngươi, còn muốn một chọi một với bổn thiếu gia. Thật giống với vị tỷ tỷ
ngu ngốc của ngươi!"
Hàn Nhạn chỉ liếc mắt một cái, liền nhận ra người này là ai. Tỷ tỷ của
Chu thị gả cho Trương Thái Sư làm thiếp, còn vị thiếu niên này là con
trai của Đại Chu thị, đồng thời cũng là cháu của Chu thị. Tuy chỉ là con của thiếp, nhưng Trương Thái Sư lại yêu thương vị thiếp này chỉ có thêm không bớt, còn với đứa con thì cực kỳ sủng ái. Kể từ khi Chu thị vào
phủ, vị thiếu niên này có đi tới Trang phủ vài lần, cũng thường xuyên
tranh chấp với Trang Hàn Minh. Mỗi lần tranh chấp thì Trang Sĩ Dương đều trừng trị Trang Hàn Minh, ông ta lấy lý do là Tràn Hàn Minh không biết
đối xử tốt với huynh đệ. Sau khi bị trừng phạt thì mẹ con Chu thị lại đi tới xin lỗi nàng, còn Hàn Nhạn chỉ biết ngượng ngùng khó xử. Xem ra mỗi lần họ tranh chấp, đều là như thế này.
Thiếu niên mặc áo trắng đó là cháu của Chu thị tên Trương Uy, thường
ngày hắn là một tay ăn chơi háo thắng. Hiện giờ lại cùng mấy người khác
tranh chấp với Trang Hàn Minh. Hàn Nhạn hơi híp mắt, tại sao Thái Tử
cũng có mặt ở đây?
Trương Uy nhắm vào Hàn Minh, không cần nghĩ cũng biết là kế của Chu thị. Chỉ nghĩ tới Minh nhi phải chết già trên núi, vì bảo vệ nàng mà không
khuất phục. Trong lòng Hàn Nhạn liền đau xót.
Nàng không phải là một người tỷ tỷ tốt, mới có thể để mặt đệ đệ của mình bị người khác ăn hiếp. Nếu nàng có bản lĩnh, thì đám người này làm sáo
dám khi dễ Minh nhi!
Hàn Nhạn nắm chặt hai tay lại, hai mắt sáng lên. Mặc kệ tại sao Thái Tử
có mặt ở nơi này, hôm nay nàng nhất định phải thay Minh nhi tính sổ!
Hít sâu vào, Hàn Nhạn chấp tay sau lưng, chầm chậm đi tới. Nhẹ nhàng mở
miệng, âm thanh trong trẻo vang lên ở nơi đêm tối đầy trống vắng, kỳ lạ
dị thường.
"Các vị đây thật là hăng hái, tình nguyện không dự cung yến mà kéo đệ đệ của ta tới đây. Chỉ là gió đông thật mát, giờ phút này lại không có
hứng ngắm hoa. Không biết đã xảy ra chuyện gì?"
Trong đêm tối lạnh lẽo, giọng của nàng vang lên đầy thanh thoát cũng rất thoải mái. Nhưng lại không hề có một tia ấm áp nào. Rõ ràng là rất lạnh lùng, lời nói mặc dù không có gì lạ, nhưng mà làm cho mọi người ở đây
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!