Hai người vừa bước vào, hoạt động bên trong lập tức dừng lại, ánh mắt mọi người cùng nhau quét qua. Cảnh Ngôn đương nhiên đã quá quen với tình cảnh này, vuốt cằm gật đầu đáp lại rồi lên phía trước chào hỏi.
Bạch Lộ âm thầm quan sát xung quanh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Căn phòng rộng lớn được ngăn ra thành mấy gian, có nhóm bàn mạt chược bằng gỗ cho bốn người, có bàn uống trà đánh bài tú lơ khơ với ghế da thật. Phía trong bức bình phong bằng thủy tinh cách đó không xa là tiếng đánh bóng bàn.
Bên trong còn có vài gian phòng, không biết để dùng vào việc gì. Bạch Lộ thầm cười khẩy, thì ra là nơi thứ gì cũng có.
Cảnh Ngôn dắt cô theo ngồi bên cạnh, một người đàn ông mặc chiếc áo len cao cổ lập tức tiến lại gần trêu đùa.
"Cảnh Ngôn, đây là chị dâu à?"
Tóc anh ta nhuộm màu trắng tro cả đầu, mày dài mắt nhỏ, đường nét khuôn mặt nói thẳng ra là xinh đẹp.
Bạch Lộ cực hiếm khi dùng từ này để nói mặt đàn ông, nhưng người trước mặt vừa mới nhìn đã cho cô cảm giác này.
Cảnh Ngôn nghe thấy đá anh ta một cái, mắng nhỏ: "
"Tần Tử Nhiên, ăn nói cho cẩn thận!"
"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bạch Lộ giật mình, thì ra anh ta là tên Tần Tử Nhiên.
Cảnh Ngôn mắng xong thì nghiêng đầu nhìn vẻ mặt Bạch Lộ, đã thấy cô vẫn đang nhìn chăm chăm Tần Tử Nhiên. Cảnh Ngôn cáu nhẹ, bất ngờ xoay đầu cô lại trừng mắt.
"Em nhìn cậu ta lâu thế làm gì?"
Mặt mũi Tần Tử Nhiên thiên về mềm mại, giỏi nói lời đường mật, từ phụ nữ lớn tuổi cho đến các em gái mới lớn, già trẻ như nhau, chỉ cần anh ta ra tay thì dường như đều chịu thua.
Cảnh Ngôn chợt có chút buồn chán, không nên dẫn Bạch Lộ đến gặp anh ta.
Tần Tử Nhiên nhận ra, quay đầu lại nhìn vào mắt Bạch Lộ nở nụ cười quái dị. Bạch Lộ lúc này mới phát hiện ra anh ta có một đôi mắt phượng.
Thật đúng như vẻ ngoài, kiểu mắt này cực nhỏ dài, bên trong móc câu, bên ngoài xếch, ánh mắt khi chuyển động trông rất quyến rũ mê hoặc. Hơn nữa Tần Tử Nhiên lại có làn da trắng môi đỏ, chẳng trách làm cho người ta dùng tính từ "xinh đẹp" đối với anh ta.
Bạch Lộ chợt tỉnh người gật gật đầu, khen ngợi: "Anh đẹp quá đi mất, nhất là đôi mắt, quyến rũ mê hoặc lòng người."
Dùng câu này để khen đàn ông không thua kém gì nói một người phụ nữ có sức mạnh lực điền, nụ cười trên mặt Tần Tử Nhiên chợt vụt tắt, chán đời quay qua Cảnh Ngôn.
"Bạn gái của cậu thật chẳng vừa, miệng mồm ghê gớm đấy!"
Bạch Lộ trố mắt tỏ vẻ vô tội: "Tôi nói thật lòng đấy."
"Chỉ sợ cô thật lòng." Tần Tử Nhiên đưa ngón tay ra run rẩy chỉ về phía cô giống như đang phải chịu sự ấm ức tột độ.
Cảnh Ngôn ngồi bên khẽ cười, Tần Tử Nhiên bình thường tự hào nhất với diện mạo của anh ta, luôn nói mình là vạn người mê, nháy mắt một cái thì cả vạn ngàn cô gái bu theo.
Nhưng không chấp nhận được người khác nói mình xinh đẹp chút nào, nhất là khen mắt anh ta quyến rũ, ai mà nói thì đảm bảo "cháy" ngay.
Cảnh Ngôn nhìn vẻ mặt vỡ mộng của anh ta chốc lát thấy tâm trạng vui lên hẳn.
Giữa lúc tán gẫu vài câu, những người chơi bài huyên náo bên cạnh tản ra rồi ngồi quây lại xung quanh chiếc bàn tròn lớn bằng gỗ đỏ.
Bạch Lộ nhìn một vòng xung quanh, khoảng hơn mười người vừa vặn ngồi vào hết, đã chọn xong món ăn, Cảnh Ngôn vừa phát lệnh thì dàn phục vụ bên cạnh lập tức thông báo dọn thức ăn lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!