Tạ Nhất nhanh ho khan một tiếng, kéo bao tay lại, đứng lên nói:
"Amy làm sao đây? Đưa đi bệnh viện sao?"
Thương Khâu thu hồi ánh mắt, nhìn thoáng qua Amy, nói:
"Chỉ là ngất đi, cô ta mạng lớn."
Thương Khâu lại nói:
"Cậu đi đem cô ta về phòng ngủ đi."
Tạ Nhất chỉ chỉ cái mũi của mình, nói:
"Tôi? Vì cái gì là tôi?"
Vừa nói, vừa nhìn thoáng qua Amy trên mặt đất. Amy té xuống, cổ áo cũng bị lệch, lộ nửa cái bả vai, nếu không phải tóc dài che đậy lộ càng nhiều. Tạ Nhất chính là đàn ông trưởng thành, hơn nữa là thẳng nam, nhìn thấy Amy lộ vai, váy phía dưới còn bị bóc lên, chính là lộ hàng, khẳng định cảm thấy có chút không dám chạm vào, vì Tạ Nhất ngại a. Tạ Nhất lập tức phủ quyết.
"Tôi không đi, anh đi."
Thương Khâu nhàn nhạt nói:
"Không đi."
Tạ Nhất:
"......"
Tạ Nhất hít sâu một hơi, nói:
"Hai người vừa rồi còn ở phòng ngủ hôn hôn... anh đi mang cô ta về phòng."
Nói xong câu đó, tức khắc Tạ Nhất cảm giác có điểm không hợp lý.
Sao mình lại có loại cảm giác chua lờm?
Thương Khâu nhìn thoáng qua Tạ Nhất. Không biết có phải ảo giác hay không, Tạ Nhất cảm thấy Thương Khâu tâm tình rất tốt. Hắn lại còn có cười, nói:
"Hôn?"
Tạ Nhất trợn trắng, còn tưởng rằng Thương Khâu đang khoe ra. Dù sao Thương Khâu cười tủm tỉm hiếm thấy lắm. Liền nghe Thương Khâu tiếp tục nói:
"Tôi đối với cô ta không có hứng thú."
Tạ Nhất hồ nghi nhìn Thương Khâu, hiển nhiên không phải quá tin tưởng.
Cô nam quả nữ, đêm hôm khuya khoắt ở cùng một gian phòng, còn mặc ít như vậy. Vừa rồi Thương Khâu một ngụm liền đáp ứng, cũng không cự tuyệt, hiện tại nói không có hứng thú sao?
Thương Khâu thấy Tạ Nhất có ánh mắt hoài nghi, lại cười cười. Hôm nay hắn cười rất nhiều. Hắn đột nhiên thò người lại gần, ở bên tai Tạ Nhất thấp giọng nói:
"Trên người cô ta không có thơm như cậu."
Tạ Nhất:
"......"
Lúc này mình nên nói cái gì? Cảm ơn sao?
Thương Khâu lại nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!