Chương 21: Tức Cơ Hoàn

Tạ Nhất nhìn về phía Thương Khâu. Thương Khâu cũng không có trả lời, chỉ là như suy tư gì. Tạ Nhất đành phải mê mang nói:

"Cái...... Cái gì đại nhân?"

Người đàn ông trẻ tuổi nhìn chằm chằm một hồi lâu, lại đột nhiên lầm bầm lầu bầu nói:

"Không đúng... không đúng... không đúng... không có khả năng...... Có thể là người giống người mà thôi."

Những "siêu đặc cảnh áo đen" cũng không biết phát sinh sự tình gì, "Đầu Trâu ca" nói:

"Sếp, làm sao vậy?"

Người đàn ông trẻ tuổi khôi phục biểu tình, nói:

"Không có gì, chỉ là nhớ tới một cố nhân."

Hắn nói nâng nâng tay, "đàn em" nhanh đem cặp táp đưa qua. Người đàn ông trẻ tuổi từ bên trong lấy ra một hộp danh thiếp kim loại nạm đá quý, mở nắp lấy một tấm danh thiếp đưa cho bọn họ, cười tủm tỉm nói:

"Thật ngượng ngùng, hôm nay ra cửa đã quên đổi tiền. Hiện tại trên người không có tiền lưu thông nơi này. Đây là danh thiếp của tôi, ngày mai quán mở cửa liền đem tiền đưa lại đây, các cậu thấy được không?"

Người trẻ tuổi kia nói chuyện thập phần thể diện, nhưng Tạ Nhất cảm thấy tình cảnh này hình như đã gặp qua. Lấy danh thiếp nhìn càng thấy giống.

Công ty cổ phần hữu hạn bảo hiểm XX. Giám đốc chi nhánh thứ sáu Tất Bắc.

Người này tám phần là làm cùng công ty với Nguyệt Lão lải nhải kia. Không nghĩ tới công ty bảo hiểm của bọn họ lớn như vậy, thế nhưng có rất nhiều chi nhánh.

Tạ Nhất nhìn danh thiếp, còn có chút mơ hồ, chỉ cảm thấy người này rất có tiền. Hộp đựng danh thiếp bằng kim loại nạm đá quý, y như nhà giàu mới nổi, hẳn không phải không có tiền, có lẽ thật sự quên mang theo tiền. Chỉ là mấy ngày nay người nợ tiền có chút nhiều, hơn nữa đều kỳ kỳ quái quái, cho nên Tạ Nhất còn có chút do dự.

Nào biết Thương Khâu đứng ở một bên, duỗi tay lấy danh thiếp nhìn thoáng qua, nói:

"Không thành vấn đề."

Hắn nói như vậy, Tất Bắc cười nói:

"Tốt, rất mau mắn sảng khoái. Cậu là ông chủ nơi này đúng không? Anh bạn vậy là xong rồi, ngày mai tôi lại đến."

Tất Bắc nói rồi vẫy vẫy tay với đàn em. Hắn cùng nhóm siêu đặc cảnh áo đen đi ra cửa quán, tư thế tiền hô hậu ủng. Ngoài cửa, lập tức có chiếc xe limousine siêu sang màu đen chờ sẵn. Có người đeo bao tay màu trắng mở cửa siêu xe, mời Tất Bắc ngồi vào. Bộ dáng sang cả này có thể là cả đời Tạ Nhất cũng không thể trải nghiệm qua......

Tạ Nhất nhìn "đại gia" rời đi, trong lòng thập phần cảm thán, lại có chút kinh ngạc, quay đầu hỏi Thương Khâu.

"Công ty bảo hiểm này, anh biết à? Nhìn giàu có như vậy, sao không có tiền trả."

Thương Khâu xem tấm danh thiếp, nheo nheo mắt, nói:

"Nhưng không chỉ là một mình tôi biết."

A Lương đi thu dọn cái bàn. Thương Khâu cùng Tạ Nhất về sau quầy. Hắn đem danh thiếp giao cho Tạ Nhất, nói:

"Đem cái này cất kỹ, sau này sẽ dùng."

Tạ Nhất nhanh tiếp nhận, cẩn thận cất kỹ, nói:

"Anh còn chưa nói, người kia rốt cuộc là người nào? Thoạt nhìn không tầm thường."

Thương Khâu cười cười, nói:

"Kỳ thật cậu hẳn là cũng nghe nói qua, cũng coi như là nhà nhà đều biết."

Tạ Nhất kinh ngạc nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!