Chương 18: Rêu rao

Trong khi Tạ Nhất không biết nói sai cái gì rồi, đang xấu hổ, Triển Chiêu lập tức ôm quyền nói:

"Vậy Triển mỗ lập tức đi xin lệnh Bao đại nhân."

Mọi người đều cảm thấy biện pháp của Thương Khâu cũng coi như là biện pháp trong biện pháp. Vì hiện tại quan phủ truy tìm thực ráo riết, bách tính cũng trông chừng trẻ nhỏ chặt chẽ. Người nọ muốn hạ thủ, khẳng định là khó càng thêm khó. Bọn họ tung ra một con mồi, rất có thể liền thành công.

Mọi người đều đi làm công việc của mình. Triển Chiêu đi tìm Bao đại nhân xin lệnh. Bốn người hộ vệ đi an bài nhân thủ cụ thể. Bạch Ngọc Đường rất nhàn. Hắn là người giang hồ, lại không phải người quan phủ. Bất quá hôm nay hắn cũng không nhàn rỗi, bởi vì Triển Chiêu đã đáp ứng, nếu Bạch Ngọc Đường đi ra ngoài hỏi thăm về môn phái kia, trở về liền cùng hắn "chơi". Bạch Ngọc Đường chính là người mê võ, vừa nghe, lập tức liền nhiệt tình mười phần ra cửa.

Trước khi đi còn nói.

"Trên giang hồ không có gì là Bạch gia hỏi thăm không ra. Nếu được như vậy thêm hai lần nha!"

Tạ Nhất:

"……"

Tất cả mọi người đều rời đi. Mà Tạ Nhất phát hiện, nhàn nhất chỉ có mình. Bởi vì "mình" lúc trước bị thương, mọi người không cho làm việc gì, để nghỉ ngơi, vừa lúc chăm sóc "đứa bé".

Đứa bé tất nhiên chính là Thương Khâu mini.

Thương Khâu còn ngồi ở trong lòng Tạ Nhất ăn điểm tâm. Hắn không chỉ là nói giọng non nớt, ăn cũng vụng về, làm quan bào màu đỏ của Tạ Nhất lốm đốm bột bánh. Nhưng khuôn mặt nhỏ của Thương Khâu thật quá đáng yêu, làm Tạ Nhất căn bản không biết giận.

Tạ Nhất nhìn hai má phình phình, cái miệng nhỏ chu chu của Thương Khâu khi ăn điểm tâm, còn uống một ngụm trà đỡ khát. Môi căng mọng, siêu cấp đáng yêu. Tạ Nhất không khỏi nói:

"Hiện tại còn chưa có sắp xếp xong, anh vì sao không biến trở về như cũ?"

Thương Khâu giương mắt nhìn Tạ Nhất một cái, lộ vẻ mặt ông cụ non, nói:

"Bởi vì Súc Cốt Công rất phiền toái."

Tạ Nhất cảm thấy chỉ là nghe đã cảm thấy thực phiền toái, khẳng định là rất khó làm. Vì thế cũng không nói Thương Khâu biến trở về nữa.

Thương Khâu còn ăn, Bao đại nhân phái Trương Long tới kêu Tạ Nhất đi. Tạ Nhất để Thương Khâu ở trong phòng, tự mình đi một chuyến.

Bao đại nhân đã nghe Triển Chiêu nói biện pháp, còn có chút do dự. Dù sao bọn họ phải bảo đảm an toàn cho con mồi, bởi vậy tìm Tạ Nhất lại thương nghị một phen. Mọi người thương nghị một trận, bỏ lỡ cơm trưa. Thời điểm bàn bạc xong đã là buổi chiều, sắc trời bắt đầu mờ nhạt.

Tạ Nhất đi về phòng, đẩy cửa, liền nhìn thấy có một bánh bao nằm trên giường mình. Tạ Nhất có chút chưa thích ứng Thương Khâu dáng vẻ này, hơi chút có chút không ổn. Thương Khâu thật ra thích ứng khá tốt. Cả người giống cái bánh bao thịt, nằm trên giường chơi game trên di động.

Trên bàn có một ít thức ăn, còn dùng dĩa úp lại, vừa thấy chính là cố ý chừa cho Tạ Nhất.

Thương Khâu chơi trò chơi, đưa lưng về phía Tạ Nhất, nhưng lỗ tai thực nhạy, tựa hồ biết Tạ Nhất đi vào, giọng non nớt cất lên.

"Trên bàn có cơm, bất quá có khả năng đã lạnh, cậu muốn ăn thì đi hâm nóng."

Tạ Nhất mở ra, quả nhiên đã lạnh, bất quá cũng có thể chắp vá ăn, liền cười tủm tỉm ăn, cũng đem sự tình nói cùng Thương Khâu một lần. Bao đại nhân đã đồng ý cho bọn họ hành động, ngày mai có thể bắt đầu. Tạ Nhất cười nói:

"Phải nhanh giải quyết chuyện này, sau đó còn nghĩ làm như thế nào trở về nhà. Cũng không biết trâm cài của Trình phu nhân có phải thật sự là lông chim vàng kia hay không."

Tạ Nhất ăn cơm, rồi thu dọn, liền cầm chén đũa dơ đi phòng bếp. Thời điểm trở về trong phòng thế đã thấy sương mù lượn lờ, dọa Tạ Nhất nhảy dựng. Liền nhìn thấy một cái thùng tắm, bên trong ngồi một bánh bao mũm mĩm.

Chỉ trong thời gian đi đưa chén đũa đến phòng bếp, vậy mà Thương Khâu đã lấy nước tắm rửa?!

Tạ Nhất đi vào, nhanh đóng cửa lại, miễn cho Thương Khâu lộ cảnh xuân ra ngoài. Tạ Nhất không khỏi tò mò thăm dò nhìn nhìn.

Thật sự là tắm rửa!

Lúc trước Thương Khâu chính là dáng chuẩn người mẫu, thân cao, chân dài, tỷ lệ 1:9. Hiện giờ Thương Khâu trở nên siêu đáng yêu, tròn tròn trắng trắng, đúng tiêu chuẩn em bé siêu đáng yêu. Bị ngâm trong nước ấm, cả người hồng hồng, còn có hơi nước lượm lờ làm Tạ Nhất đặc biệt muốn chạy qua véo khuôn mặt thịt kia.

Chỉ là Tạ Nhất không dám…

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!