Chương 9: (Vô Đề)

14

Phía trước đại điện đã rối loạn.

Trong cơn phẫn nộ, đám quần thần và cấm quân của Tạ Ngọc xảy ra xung đột.

Đúng lúc đó, một tiếng hô vang lên: "Tướng quân vẫn còn sống!"

Cả đám hỗn loạn lập tức yên lặng như tờ.

Mọi ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía bậc thềm.

Trong bóng tối tĩnh lặng, ta bị Kỷ Thừa kề kiếm sau lưng, từng bước một bị ép đi lên từng bậc đá.

Sát khí cuồn cuộn.

Tạ Ngọc đứng sau hàng cấm quân, ánh mắt lạnh như sương đọng giữa trời đông.

"Tránh ra, đừng để nàng bị thương."

Đám cấm quân tạo thế bao vây, theo từng bước chân của Kỷ Thừa mà âm thầm điều chỉnh thế trận.

Giọng Kỷ Thừa chậm rãi mà trầm nặng:

"Bệ hạ, Đại Hạ ta sau trận chiến này đã tổn hao nguyên khí, trăm năm khó gượng dậy. Thần cho rằng, nên dừng binh."

"Thế nhưng bệ hạ bị người che mắt, thị phi bất phân. Trước là làm nhục thê tử của thần, sau là ép hại trung thần lương tướng. Nay, thần khẩn thỉnh bệ hạ thoái vị, nhường ngôi!"

Tạ Ngọc bật cười lạnh: "Kỷ tướng quân, ngươi thật sự là vì bách tính sao?"

"Phải."

"Ngươi dám thề trước trời, hoàn toàn không mang tư tâm?"

"Thần dám."

"Nếu trẫm không đồng ý thì sao?"

Thanh âm của hắn vang vọng giữa đêm tối, vừa trong trẻo vừa đầy quyền uy.

Kỷ Thừa nói: "Vậy thì thần cả gan thay ngài quyết định."

Hồng Trần Vô Định

Phía sau hắn, hàng vạn cung thủ đã vào vị trí, chỉ cần hắn hạ lệnh, mưa tên sẽ dồn dập như thác, lấy mạng Tạ Ngọc ngay tại chỗ.

Hắn hoàn toàn không sợ hãi.

Vài vị lão thần ngập ngừng:

"Bệ hạ là huyết mạch duy nhất còn lại của tiên đế. Ngoài ngài ấy, thiên hạ còn ai khác xứng vị?"

Tác Ninh Hề lấy ra một miếng ngọc bội, giơ cao khỏi đầu: 

"Tướng quân là con nối dõi của tiên đế! Vật này làm chứng!"

Lời vừa dứt, cả triều đình xôn xao chấn động.

Vài vị đại thần lập tức nhào tới, xem xét thật giả.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!