Chương 2: (Vô Đề)

Kỷ Thừa dường như hơi d.a. o động, trầm mặc giây lát rồi lại ngồi xuống.

Ta sợ đến mức chỉ biết vùi đầu vào lòng Tạ Ngọc, chỉ sợ bình phong bất ngờ sập xuống, để lộ gương mặt hoảng loạn của ta.

Tạ Ngọc khẽ bật cười: "Trẫm về trước đây, các khanh cứ tùy ý."

Hắn bế ta đứng dậy, đúng lúc xoay người rời đi thì bình phong phát ra một tiếng rên rỉ nguy hiểm.

Kỷ Thừa lại đứng dậy, nhìn về phía này.

Ta thầm kêu không ổn, vội vàng vùi đầu.

Vài nhịp thở sau, bình phong đổ rầm xuống.

Hồng Trần Vô Định

Khói bụi tán loạn, Tạ Ngọc ôm ta, lộ rõ giữa bao ánh nhìn.

5

Cả gian phòng lặng ngắt như tờ.

Không ai ngờ được, lúc này Tạ Ngọc đang bị ta ôm lấy đến mức xiêm y xộc xệch, chẳng còn chút phong thái đế vương.

"Đoàng!"

Là tiếng bàn rượu bị hất đổ.

Kỷ Thừa loạng choạng bước lên trước:

"Bệ hạ, nữ tử này là…"

Ta toát mồ hôi lạnh, vội cúi đầu, ôm chặt lấy Tạ Ngọc.

Hơi thở dồn dập phả vào cổ hắn.

Bất chợt, trâm vàng trên đầu ta lỏng ra, mái tóc đen dài lập tức xõa xuống như thác.

Tạ Ngọc thuận tay giữ lấy sau gáy ta, nghiêng người che chở ta thật kín trong lòng.

"Kỷ tướng quân, ngươi quá phận rồi."

Kỷ Thừa vẫn không chịu dừng lại.

"Thần cả gan hỏi, nữ tử này bao nhiêu tuổi? Là tiểu muội nhà nào trong tộc ta vậy?"

Nghe đến đây, Tạ Ngọc dường như rất vui.

"Sao thế? Kỷ tướng quân muốn làm mối cho trẫm sao? Hay là, trưởng huynh như cha, hôm nay trẫm gả luôn, cho trọn niềm vui?"

Kỷ Thừa nghẹn lời:

"Thần chỉ e là có kẻ ôm dã tâm, mượn danh thần để tiếp cận hãm hại bệ hạ."

"Cúi xin bệ hạ mở lòng, cho thần nhìn qua dung mạo nàng ấy một chút."

Một đám lão thần cũng đồng loạt phụ họa:

"Kỷ tướng quân nói rất có lý. Bệ hạ, xin lấy cẩn trọng làm đầu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!