Chương 16: Chân Tổ

Phần 1

Hai cái bóng lao đi như tên bắn giữa khoảng rừng rậm rạp. Họ là thuộc hạ và cũng là ái thiếp của Shalltear –Vampire Bride.

Họ xuyên qua những lối mòn đầy những cành cây sắc nhọn. Tuy vậy, dù mang giầy cao gót, tốc độ của họ cũng không hề bị chậm lại. Thậm chí trang phục trên người họ cũng không có lấy một vết xước hay dính bẩn. Nó giống như họ không phải đang chạy trong rừng rậm mà đang đi dạo tại sân nhà vậy.

Cô gái dẫn đầu ôm Shalltear trong lòng, mỗi bước đi của cô đều vô cùng cẩn thận, giống như cô đang mang theo một món đồ sứ mỏng manh dễ vỡ. Còn cô gái phía sau tuy tốc độ không chậm, nhưng vừa đi cô lại vừa kéo theo một thứ gì đó nhìn như cành cây khô.

Vị trí hiện tại của họ cách không xa chỗ bìa rừng nơi họ vừa chia tay Sebastian. Họ không biết mình sẽ phải chạy bao lâu để đến đích, nhưng cả hai đều thống nhất rằng lần xa nhà này sẽ là một chặng đường dài. Song đột nhiên một tiếng kêu chói tai, âm thanh của một thứ kim loại cứng rắn va chạm vào nhau đã buộc cô gái dẫn dầu phải dừng lại.

Vì lối mòn này vô cùng hẹp, nên nếu phía trước có vật cản, người phía sau cũng không còn cách nào để di chuyển.

"Sao ngươi lại dừng lại?"

Cô gái phia sau đã đuổi kịp và thắc mắc trước chuyển động kì lạ này. Nhưng cô gái dẫn đầu không thể trả lời. Cả cơ thể cô đã cứng nhắc, toàn thân cô run run khi nhận thấy ánh mắt lạnh lẽo của người chủ nhân cô đang ôm trong lòng.

Cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng cô, nhắc nhở cô rằng người chủ nhân này không phải kẻ dễ dàng tha thứ.

Chủ nhân của cô, Shalltear, người đang nằm gọn trong vòng tay cô như một nàng công chúa, khẽ đánh chân tỏ vẻ không hài lòng.

Cảm nhận ý tứ của người, cô quỳ xuống và nới lỏng vòng tay.

Shalltear xoay người nhảy ra như một con chim xổ lồng. Một giây tiếp theo, đôi chân mang giầy cao gót tinh tế của cô chạm đất rồi được bộ lễ phục phủ lên.

Trong cơn buồn chán, cô gạt lấy một lọn tóc bạc và nghiêng đầu. Dưới ánh mắt lạnh lẽo như băng của cô, Vampire Bride không khỏi nuốt nước miếng.

"Nói đi?"

Lý do Shalltear không muốn tự mình chạy trong rừng rậm là vì cô ngại phiền toái và không muốn làm bẩn đôi giầy xinh xắn của mình. Còn có một lý do nữa, nhưng cả hai Vampire Bride đều không dám nói, và càng không dám nghĩ đến. Ngay cả trong Nazarick cũng chỉ có một số ít kẻ dám nói ngay trước mặt Shalltear. ( Ngực giả ).

Thân là tôi tớ và được phân nhiệm vụ giúp Shalltear di chuyển, trừ khi có lệnh, họ không được phép dừng lại. Kẻ trái lệnh sẽ bị coi là rác rưởi.

Tùy thuộc vào lý do mà có thể cả hai Vampire Bride đều sẽ phải nhận trừng phạt nặng nề.

Với hai Vampire Bride, trừng phạt nặng nề vẫn còn là một hình phạt nhẹ nhàng. Họ có thể nghe ra mùi chết chóc ẩn trong giọng nói nhẹ nhàng kia.

Ở Lăng mộ ngầm Vĩ đại Nazarick, ngoại trừ những người do 41 vị Vô thượng chí tốn sáng tạo, sự sinh tử của những tôi tớ và nô lệ cấp thấp đều phụ thuộc vào ý nghĩ của các Thủ vệ và Thủ vệ khu vực. Nếu khiến Shalltear thực sự không vui, tương lai của họ sẽ biến thành sống không bằng chết.

Vampire vội vã quỳ hẳn xuống khi nhận thấy ra tình huống nghiêm trọng này, cô mở miệng cầu xin, nơm nớp lo sợ rằng đây có thể là những lời cuối cùng:

"Xin thứ tội cho thần thiếp, là do thần thiếp dẫm phải bẫy thú."

Ánh mắt của Shalltear chuyển xuống chân của Vampire Bride, cô ồ lên khi thấy một bên chân của cô dâu đang bị cái bẫy thú bằng kim loại thô kẹp chặt.

Loại bẫy này không dùng để đối phó với nhân loại mà thường dùng làm bẫy để bắt gấu. Dĩ nhiên, nếu có con người đạp phải bẫy này, cho dù có được trang bị giáp chân cũng không tránh khỏi tổn thương xương cốt. Có điều – Vampire và nhân loại khác nhau rất lớn.

Tuy chân của cô dâu bị những mũi nhọn của miệng bẫy bắt chặt và cắm sâu vào da thịt, nhưng cô không cảm thấy đau đớn. Thực tế thì cô còn không xem nó là một vết thương.

Trừ bỏ bạc và một vài kim loại đặc thù được gia cố trên các vũ khí ma pháp, Vampire có thể miễn nhiễm công kích vật lý ở trình độ nhất định. Năng lực này khiến những vết thương từ bẫy rập chỉ là chuyện cỏn con, sau khi tháo bẫy, vết thương sẽ ngay lập tức ngừng lại.

Có điều công dụng giữ chân của nó cũng khiến Vampire Bride có chút chật vật.

Chiếc bẫy này không bôi độc, cho thấy người đặt bẫy không có mục đích muốn dồn con mồi vào chỗ chết mà chỉ muốn cản trở, hoặc khiến năng lực hành động của con mồi bị ảnh hưởng vì vết thương.

Nhận thấy điều này khiến Shalltear lắc đầu, biểu cảm trên mặt cô có vẻ chán nản.

"Mở nó ra rồi đi thôi."

"Vâng, thần thiếp làm ngay."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!