Chương 48: Bánh bao thịt (2)

Tô Hoài Cẩn cảm thấy Tiết Trường Du kỳ quái cực kỳ.

Rõ ràng là đương kim Tứ hoàng tử cao cao tại thượng, rõ ràng là Yến vương đương triều quyền thế ngập trời, rõ ràng phải thật bảo thủ, rõ ràng tính nết phải táo bạo như sấm......

Chỉ là như vậy, nhưng hiện giờ Tiết Trường Du lại kỳ quái như thế, ấy vậy mà không giống với đời trước tự phụ như vậy, cũng không giậm chân giận dữ. Có rất nhiều thời điểm, Tô Hoài Cẩn cảm thấy Tiết Trường Du vốn nên tức giận, vốn nên nổi giận, nhưng Tiết Trường Du lại chỉ cười ngây ngô.

Tô Hoài Cẩn hồ nghi nằm ở trên giường, hơi trằn trọc khó ngủ, không biết rốt cuộc đã xảy ra cái gì làm cho Tiết Trường Du đời này......

Hơi khác biệt khá lớn.

Tô Hoài Cẩn không biết chính là thực sự đã xảy ra rất nhiều, lửa lớn ở cung Du Cẩn, nhất thời táo bạo giận chó đánh mèo với Tô Hoài Cẩn làm cho Tiết Trường Du hối hận không ngừng. Hơn nữa lúc sau Tô Chính phản loạn, huynh trưởng Tô Hoài Cẩn là Tô Hoài Chẩn thẳng đến một khắc cuối cùng kia vẫn cứ tận lực bảo vệ nước Tiết. Tiết Trường Du áy náy với Tô Hoài Cẩn, hiển nhiên sẽ khắc sâu đến tột đỉnh.

Hiện giờ Tiết Trường Du có thể trở lại trước đây, một lần nữa gặp được Tô Hoài Cẩn, sao còn có thể giữ lại cái tính nết xấu xa khi ấy?

Tô Hoài Cẩn nằm ở trên giường trở mình, đột nhiên trong đầu chợt lóe, suýt nữa đã quên, mình đã nhảy vực, hoàn thành việc hệ trọng thứ sáu, tùy ý thêm điểm còn chưa có thêm.

Tô Hoài Cẩn lập tức quyết định, không nghĩ nhiều như vậy, bắt đầu tự thêm cho hệ thống một chút.

Việc hệ trọng thứ sáu kích phát một cái thuộc tính che giấu, gọi là —— tai thính cấp một.

Tô Hoài Cẩn không biết tai thính là có ý tứ gì, trước mắt mới thôi, nàng còn chưa có dùng qua tai thính nhưng cấp một thì tro6gn quái quái sao ấy, vì thế Tô Hoài Cẩn tính toán cũng thêm tai thính đến cấp hai.

Việc hệ trọng thứ năm kích hoạt thuộc tính phúc khí, thế nhưng đi theo việc hệ trọng thăng cấp từ cấp một biến thành phúc khí cấp ba. Tô Hoài Cẩn cũng không biết cái này dùng để làm gì, vì thế không động đến cái này nữa.

Tưởng tượng đến ngày trước nhiều người tới cửa cầu hôn như vậy, không một chút nào khoa trương mà nói ngạch cửa phủ Thừa tướng thật sự đều đạp rớt một tầng. Tô Hoài Cẩn cũng không vừa ý những người đó, ngay cả một chút coi trọng cũng không có, ngược lại còn cảm thấy phiền lòng, đều do quyến rũ kia luôn loạn phun.

Vì thế Tô Hoài Cẩn quyết định, lần này dốc hết vốn liếng, tàn nhẫn tăng quyến rũ lên, cũng không tin không thể giống như may mắn thích làm gì thì làm.

Tô Hoài Cẩn vừa rồi ở tai thính tăng thêm một cấp, còn dư lại năm điểm nàng hạ quyết tâm, tất cả đều đập vào quyến rũ, xem quyến rũ kia còn loạn phun nữa hay không.

[ hệ thống: Tăng quyến rũ, thất bại ]

[ hệ thống: Tăng quyến rũ, thất bại ]

[ hệ thống: Dung nhan cấp hai, dáng vẻ câp hai, quyến rũ cấp chín, may mắn cấp tám, khổ sở cấp hai, uy nghi cấp ba, bạc triệu cấp hai, tai thính cấp hai, phúc khí cấp ba ]

Tô Hoài Cẩn vừa thấy nhắc nhở, thế nhưng lại có đến hai lầntăng quyến rũ thất bại? Nàng tổng cộng bỏ thêm năm điểm quyến rũ, kết quả hiện tại thì tốt rồi, thất bại hai lần, cũng chẳng khác nào bỏ thêm ba điểm quyến rũ, giá trị quyến rũ đã tới cấp chín.

Tô Hoài Cẩn không biết sẽ thất bại, dù sao lần trước may mắn bạo kích, thôi được rồi, dù sao quyến rũ đã đạt tới cấp chính, may mắn cấp tám là có thể thích làm gì thì làm, huống chi đang ở cấp chính?

Tô Hoài Cẩn lúc này mới yên tâm, yên ổn tiến vào giấc ngủ, rất mau đã vào mộng đẹp.

Sáng sớm hôm sau, Tô Hoài Cẩn thức dậy không muộn, dù sao đây không phải là nhà của mình, rốt cuộc hơi xa lạ, ngủ cũng không phải rất sâu.

Tô Hoài Cẩn đứng lên, tự thu dọn xong xuôi thì đã nghe thấy bên ngoài có người gõ cửa. Tô Hoài Cẩn nhanh chóng tới trước cửa phòng, không nghĩ đến, ngoài cửa là đại phu lúc trước đã chữa trị cho Tiết Trường Du.

Đại phu kia vô cùng trẻ tuổi, dáng người cao gầy, đừng nhìn kiểu ăn mặc một thân áo thô bình thường nhưng khí chất khác hoàn toàn với những tên hải tặc kia. Hai mắt hẹp dài, không thích cười cho lắm, thoạt nhìn hơi trang nghiêm nhưng khí chất nho nhã lễ độ.

Tô Hoài Cẩn cười nói: "Lữ tiên sinh."

Lữ Ngạn gật đầu, trên tay nâng một cái khay: "Đây là đồ ăn sáng của Tô cô nương, ở nơi này của chúng tôi không có nha hoàn, Lữ mỗ vừa lúc đi ngang qua nên mang đến đây cho Tô Hoài Cẩn, còn thỉnh Tô cô nương đừng chê cười."

Tô Hoài Cẩn nhanh chóng nhận lấy nói: "Hiển nhiên là sẽ không, còn phải đa tạ Lữ tiên sinh đã quan tâm."

Buổi sáng Tiết Trường Du kéo cửa mở ra đã nhìn thấy Lữ tiên sinh thế nhưng lại mang đồ ăn tới, lại còn Tô Hoài Cẩn đứng ở trước cửa, không biết hai người đang nói cái gì.

Tiết Trường Du lập tức mới sáng sớm đã uống một chén giấm chua, cảm giác mọi thứ lập tức tỉnh táo.

Tiết Trường Du nhanh chóng đi qua đó đã nghe được Tô Hoài Cẩn muốn cùng Lữ tiên sinh dùng đồ ăn sáng, lập tức cười vang: "Này, thật trùng hợp, không bằng chúng ta cùng nhau dùng đi?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!