Chương 24: Chắn đao 2

Máu tươi từ lòng bàn tay Tiết Trường Du nhỏ giọt, Tiết Trường Du thậm chí có thể cảm giác được, nhiệt độ cơ thể Tô Hoài Cẩn trong lòng ngực mình từng chút một chút trôi đi.

Độ ấm dường như không còn......

Đã là lần thứ hai.

Lần đầu tiên là ở cửa lớn cung Du Cẩn, Tiết Trường Du đứng ở ngoài cửa, điên cuồng đấm vào gỗ mộc ngàn năm mà hắn sai người đem về, đấm vào nhà giam phượng hoàng đích thân hắn xây nên, nhưng vẫn không làm được gì. Lửa lớn thổi qua cung Du Cẩn, chỉ cách một cánh cửa gỗ nhưng mang Cẩn Nhi của hắn đi.

Lần thứ hai......

Tiết Trường Du không biết ông trời có đang trừng phạt bản thân hay không nữa. Hắn đã trơ mắt chứng kiến ngọn lửa hừng hực thiêu đốt cả cung Du Cẩn, bây giờ lại còn khiến Cẩn Nhi chết ở trong lòng ngực mình...

Tiết Trường Du nhìn tay mình đầy máu tươi, nhìn sắc mặt Tô Hoài Cẩn tái nhợt, trong lòng không biết có tư vị gì......

Tô Hoài Cẩn mơ mơ màng màng ngủ, hơn nữa ngủ ngon đến dị thường, chỉ là khi nàng còn chưa ngủ đủ lại thình lình nghe "Đinh ——" một tiếng.

Trong lòng Tô Hoài Cẩn rất rõ ràng, chỉ sợ là âm thanh của hệ thống trong vòng hồng ngọc rồi.

Mỗi lần có việc hệ trọng gì đấy, vòng hồng ngọc đã tốt hơn rất nhiều so với quá khứ, phụng dưỡng Tô Hoài Cẩn đến nỗi Lục Y cũng chú ý tới thế nhưng Lục Y cũng không hề hoài nghi cái gì, chỉ cười nói vòng ngọc thông linh, quả là một khối ngọc tốt. Lại còn có thể dưỡng người, ngọc tốt đều như vậy, càng mang càng dễ chịu.

Tô Hoài Cẩn vẫn chưa mở mắt ra được nhưng trong đầu văn tự hệ thống đã khởi động.

[ hệ thống: Việc hệ trọng thứ tư, đạt thành ]

[ hệ thống: Đạt được thêm điểm bất kỳ, 6 điểm ]

Thêm điểm bất kỳ hả?

Tô Hoài Cẩn mơ mơ màng màng, lúc này hệ thống không còn tăng dung nhan của bản thân nữa, dáng vẻ, mị lực đã từ từ tăng lên một bậc, bây giờ ngược lại còn mở thêm việc tăng điểm bất kỳ ư?

Nói cách khác, Tô Hoài Cẩn tự mình có thể thêm điểm chỗ này chỗ kia.

Ý niệm đầu tiên trong đầu Tô Hoài Cẩn chính là ngàn vạn không thể thêm mị lực bởi vì hệ thống này có chút ngốc. Nếu thêm mị lực thì mỗi lần đều chỉ mở ra đối với Tứ hoàng tử Tiết Trường Du.

Tô Hoài Cẩn sao có thể giẫm lên vết xe đổ lại lần nữa gả cho Tiết Trường Du? Bởi vậy mở ra mị lực đối với nàng căn bản là vô dụng.

Nhưng thật ra may mắn cùng uy nghi vẫn còn chút hữu dụng.

Tô Hoài Cẩn nghĩ như vậy ngay lập tức liền mơ hồ nghe thấy có người nói chuyện, bên người tựa hồ có chút ồn ào.

"Vương gia! Vương gia nén bi thương a...... xin nén bi thương......"

"Nô tài đáng chết, người chết không thể sống lại, thỉnh Vương gia nén bi thương!"

"Đúng vậy Vương gia, vẫn nên sớm lo liệu hậu sự cho Tô cô nương!"

"Thỉnh Vương gia nén bi thương!"

Tô Hoài Cẩn mới đầu nghe chưa được rõ ràng, bất quá bởi vì hoàn thành việc hệ trọng, sức lực cũng dần dần thu hồi, ý thức cũng càng ngày càng rõ ràng, dần dần nghe được rõ hơn. Hóa ra những người này cho rằng mình đã chết, hơn nữa chết triệt để.

Đúng rồi, dù sao cũng bị đao xỏ xuyên qua người, làm sao có thể không mất mạng?

Tô Hoài Cẩn sợ mình mở mắt muộn một chút thì người kêu lên "thỉnh nén bi thương" thật sự sẽ lo liệu hậu sự cho mình mất.

Mí mắt của Tô Hoài Cẩn run lên, khi nhóm đại phu đang quỳ cầu Tiết Trường Du nén bi thương thì Tô Hoài Cẩn nằm ở trên giường thế nhưng chậm rãi mở mắt......

"Tiểu thư!!"

"Tiểu thư tỉnh!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!