Editor: Mứt Chanh
Gã sai vặt rất nhanh đã từ trong phòng Tô Dậu lục soát ra chứng cứ. Mã quản gia vốn đã nằm liệt trên mặt đất, hiện tại vẻ mặt càng lúc càng trắng bệch.
Tiết Trường Du nheo mắt, Cẩn Nhi nhà hắn ở nhà cũ của nhà họ Tô một chút cũng không yên ổn. Cách kinh thành xa như vậy, cho dù nhìn không thấy, thế nhưng quản gia của tòa nhà cũng không phải đèn cạn dầu, còn phóng hỏa nữa chứ? Này còn ra thể thống gì nữa!
Tiết Trường Du phất tay: "Bắt lấy, đưa tới quan phủ."
Mã quản gia nghe xong vội vàng xin tha: "Không không không, không thể đưa quan, không cần đưa quan ạ!"
Nhóm gã sai vặt lập tức bước qua, bắt được Mã quản gia, áp gã ta chuẩn bị đưa lên quan phủ. Mã quản gia khóc than trời than đất, nhất quyết không thừa nhận, thế nhưng sau đó trong miệng cũng bắt đầu phun ra, cũng coi như là biến tướng thừa nhận.
"Buông ta ra! Buông ta ra!! Ta chính là người nhà mẹ đẻ của Tô phu nhân!"
"Đại tiểu thư! Người cũng không nghĩ xem nhà họ Tô xảy ra chuyện này, truyền tới trong kinh thành thì mặt mũi của lão gia cũng khó coi sao!"
"Buông ta ra! Nếu các ngươi dám đem ta đến quan, Tô phu nhân nhất định sẽ không tha cho các ngươi! Tô phu nhân chắc chắn sẽ xử đẹp các ngươi!"
Tiết Trường Du nghe Mã quản gia phun đầy miệng, còn không sợ hãi thì lập tức nở nụ cười.
Diện mạo của hắn vốn cứng rắn, ngày thường mang hơi thở cự người ngàn dặm, hiện giờ cười lạnh lùng như thế, dung nhan vô cùng khôi ngô nhưng thật sự khiến trong lòng người ta run sợ, hàn ý không lý do mà dâng lên trên.
Tiết Trường Du nhìn Mã quản gia rồi cười lạnh: "Tô phu nhân? Bổn vương cũng muốn nhìn xem Tô phu nhân có phải sẽ cho Yến Vương như ta đẹp mặt hay không!"
Tiết Trường Du dứt lời, còn cười lạnh một tiếng.
Tiết Trường Du đời trước chính là nhịn Tô phu nhân kia thật lâu, chỉ là cái tục huyền thôi mà thường xuyên đến trước mặt ức hiếp Cẩn Nhi. Nếu không phải bởi vì Tô phu nhân chính là phu nhân của Thừa tướng, Tiết Trường Du đã sớm cùng bà ta trở mặt rồi.
Phía trước là dựa vào mặt mũi của Tô Chính, dù sao thì Tô Chính cũng là nguyên lão tam triều, lại là "ân nhân" của Tiết Trường Du. Hiện giờ hắn đã biết Tô Chính về sau sẽ rắp tâm hại người cho nên lần này Tiết Trường Du căn bản cũng không muốn giữ cho Tô phu nhân mặt mũi gì cả.
Trời đất bao la, Cẩn Nhi nhà hắn là lớn nhất. Nếu dám bắt nạt Tô Hoài Cẩn một phân, Tiết Trường Du tất nhiên sẽ hoàn lại gấp mười lần!
Tiết Trường Du không kiên nhẫn phất phất tay, gã sai vặt nhà họ Tô không dám từ chối liền nhanh chóng bắt lấy Mã quản gia. Mã quản gia vẫn luôn kêu to hét lớn, cũng không cam tâm.
Cho dù ngay lúc này, Mã quản gia đột nhiên hét lớn một tiếng, đẩy hai gã sai vặt bên cạnh ra, sau đó giống như phát điên, đổ ập xuống nhằm về phía Tô Hoài Cẩn, trong miệng kêu to: "Ngươi không được chết tử tế! Ta muốn lôi kéo ngươi cùng nhau xuống địa phủ!!"
Mã quản gia hô to xông về phía Tô Hoài Cẩn, Lục Y sợ tới mức hét lên một tiếng, nhanh chóng ôm lấy tiểu thư nhà các nàng. Còn Tiết Trường Du liền đứng ở bên cạnh, lập tức bước một bước lên trước, "keng ——" một tiếng lôi bội kiếm ra.
Ngay trong nháy mắt, mọi người còn chưa phản ứng lại, đột nhiên một trận "Ôi ——" trong không khí, đều mở to hai mắt nhìn Mã quản gia.
"Đinh ——"
[ hệ thống: May mắn cấp hai, có hiệu lực ]
Mã quản gia như là muốn bất chấp tất cả, hung thần ác sát xông tới, giương nanh múa vuốt, kết quả ngay lúc muốn tới trước mặt Tô Hoài Cẩn, Tiết Trường Du vốn còn chưa ra tay, Mã quản gia cũng không biết như thế nào, thế nhưng chân trái quấn lấy chân phải.
"Ầm!!" một tiếng, giống như một ngọn núi liền ngã xuống trên mặt đất, vững chắc ngã sấp!
Mã quản gia tự ngã đến phát ngốc, chậm rãi ngẩng đầu lên, mọi người lại hít hà một hơi. Mã quản gia đã chảy máu mũi, răng cửa rơi trên mặt đất, cái trán sưng lên một cục, dữ tợn trên mặt dính đều là máu. Dáng vẻ kia chật vật đến cực điểm.
Tô Hoài Cẩn "haha" một tiếng cười ra rồi nói: "Mã quản gia muốn quỳ xuống nói, hay là quỳ xuống trước lão gia nhỉ! Hoài Cẩn không dám gánh."
Mã quản gia sững sờ, nhóm gã sai vặt nhanh chóng xông lên túm lấy Mã quản gia kia kéo đi.
Tiết Trường Du nhẹ nhàng thở ra, không ngờ lại may mắn đến vậy, quay đầu lại đối với con nuôi kia của Mã quản gia phất phất tay, ý bảo gã sai vặt cũng tiễn gã Tô Dậu đi.
Tô Dậu khóc lóc thảm thiết, cuối cùng cũng bị mang đi.
Trong lòng Tiết Trường Du cười lạnh một tiếng, hai người kia tuy rằng có quan hệ họ hàng với Tô phu nhân nhưng cũng không sao cả. Chuyện này chính mình định rồi, không sợ quan phủ địa phương động tay động chân gì cả.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!