Mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía Tô Hoài Cẩn, không một ai là không chấn động, tựa như đều cảm thấy lời của Tô Hoài Cẩn nói ra hết sức kinh người.
Ngay lúc này, tất cả đều không có phản ứng thì Tô Hoài Cẩn lại cung kính nói: "Hồi Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu nương nương, Tứ hoàng tử cùng gia muội tình đầu ý hợp, càng là thanh mai trúc mã, lưỡng tiểu vô sai(1), tên huý của gia muội bên trong cũng có một chữ "Cẩm", tuy không phải ngọc thạch cẩn, nhưng cuối cùng cũng là một dải lụa đẹp(2), vừa lúc muội ấy cùng Tứ hoàng tử cũng xứng đôi, coi như cũng là một cái "Mỹ Đức", sẽ không cô phụ ý tốt của tiên hoàng......"
(1) Ý nói là đôi nam nữ lúc nhỏ chơi cùng nhau vô tư vô lự, không có nghi ngờ lẫn nhau.
(2) "Cẩn" và "Cẩm" trong tiếng Trung phát âm giống nhau
Tứ hoàng tử Tiết Trường Du nghe đến đấy, trong đầu liền "ầm ——" một tiếng.
Thời điểm kiếp trước, Tô Cẩm Nhi cũng từng nháo loạn trước hôn sự của bọn họ. Tiết Trường Du mang máng nhớ rõ chính xác có việc nhảy hồ vừa nói, cũng không biết có phải có chuyện đòi thắt cổ tự vẫn hay không, ồn ào huyên náo, nhưng cuối cùng Tô Hoài Cẩn vẫn cứ gả cho chính mình, là chuyện ván đã đóng thuyền.
Tiết Trường Du không nghĩ tới sống lại một đời, thế nhưng lại xuất hiện biến cố như thế. Tô Hoài Cẩn vậy mà lớn mật đến nỗi trước mặt thánh thượng lại đề ra ý tứ muốn từ hôn.
Hơn nữa nàng vẫn là một nữ tử, lại muốn từ hôn với hoàng tử đang được sủng ái nhất!
Lòng Tiết Trường Du nóng như lửa đốt, muốn mở miệng ngăn cản nhưng chưa kịp mở lời đã nghe Tô Hoài Cẩn nói tiếp: "Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu nương nương có lẽ có điều không biết, gia muội si tình với Tứ hoàng tử, nghe được chuyện Tứ hoàng tử đính hôn đã ngất qua vài lần, còn từng một lần nhảy hồ, lại bi phẫn thắt cổ tự vẫn. Nếu không phải Hoài Cẩn ngăn đón, chỉ sợ gia muội đã...... Tuy rằng gia muội cùng Tô gia không có quan hệ huyết thống, nhưng đến cùng cũng là lớn lên ở Tô gia, đã có tình thân, Hoài Cẩn thật sự không đành lòng giương mắt nhìn muội ấy như thế, do đó cả gan thỉnh Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu nương nương thành toàn cho Tứ hoàng tử cùng gia muội!"
Tô Hoài Cẩn nói tới đây, đột nhiên nghe được một tiếng "Đinh ——", quả nhiên lại là chiếc vòng hồng ngọc kia.
[ Hệ thống: Kích hoạt việc hệ trọng thuộc tính che giấu cấp hai ]
[ Hệ thống: Khổ sở cấp một ]
[ Hệ thống: Khổ sở cấp một, có hiệu lực ]
Tô Hoài Cẩn nheo nheo mắt, còn chưa kịp cẩn thận suy nghĩ thì đã nghe thấy Hoàng Thượng quát lớn một tiếng: "Hồ nháo!"
Tô Hoài Chẩn đứng một bên, còn tưởng rằng Hoàng Thượng đang quát muội muội Tô Hoài Cẩn, suy cho cùng là Tô Hoài Cẩn đã đánh lên mặt mũi của thánh thượng, muốn từ hôn thân nhi tử của thánh thượng. Tuy rằng không phải là con của Hoàng Hậu nương nương, nhưng mẫu thân của Tứ hoàng tử cũng là Quý Phi vô cùng được sủng ái, thân phận địa vị đều không thấp. Hơn nữa Tứ hoàng tử tài hoa hơn người, có thể nói là vị hoàng tử có năng lực nhất trong lòng Hoàng Thượng.
Tô Hoài Cẩn cứ như vậy nói trắng ra muốn từ hôn, thể diện của Hoàng Thượng tất nhiên cũng không còn nữa.
Tô Hoài Chẩn vừa muốn tới quỳ xuống cầu tình, kết quả Hoàng Thượng lại quát to một tiếng: "Lão tứ! Nhìn xem chuyện tốt mà con làm đi!"
Tiết Trường Du còn chưa thoát ra khỏi khiếp sợ chuyện Cẩn Nhi từ hôn thì đã nghe Hoàng Thượng quát, vội vàng quỳ trên mặt đất, cúi đầu nói: "Vâng, phụ hoàng."
Tô Hoài Cẩn nheo mắt, nghĩ thầm, chẳng lẽ nguyên nhân là do hiệu lực của hệ thống, Hoàng Thượng thế nhưng không có trách cứ mình, ngược lại quát mắng Tứ hoàng tử được sủng ái nhất sao?
Tiết Trường Du liền đến quỳ xuống, bên kia Thái Tử và Hoàng Hậu đang ngồi cũng liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt cả hai đều hiện lên một tia sung sướng khi người gặp họa.
Lập tức sau đó Thái Tử Tiết Ngọc Ngọc tiến lên một bước, thật cung kính mà nói: "Phụ hoàng, việc thành hôn vốn không thể miễn cưỡng, sự tình của Tứ đệ cùng dưỡng nữ Tô gia Tô Cẩm Nhi, kinh thành chỗ nào cũng lưu truyền. Nhi tử cũng có lần nghe qua, chuyện của họ thực sự cảm động lòng người, nếu Tô cô nương đã có ý tốt, phụ hoàng sao không thành toàn cho Tứ đệ cùng Tô Cẩm Nhi cô nương."
Nghe đến câu đó, Tiết Trường Du ngẩng đầu hung hăng nhìn chằm chằm vào Thái tử Tiết Ngọc Ngọc, liếc mắt một cái.
Thái Tử đứng ở bên cạnh, chắp tay cung kính, vẻ mặt thành khẩn cùng dịu dàng, phảng phất tựa như là dáng vẻ am hiểu lòng người nhất trên đời này vậy.
Tiết Trường Du không biết Tô Hoài Cẩn cũng là trọng sinh mà đến, còn tưởng rằng đời này cùng đời trước có khác biệt, chính là bởi vì Thái Tử tiến đến làm rối loạn, cũng không biết Thái Tử đã dùng lời gì nói với Tô Hoài Cẩn vậy mà lại khiến Tô Hoài Cẩn cực lực ra ý định từ hôn.
Nghe lời dịu dàng cùng chân thành của Thái Tử nói xong, Hoàng Thượng nói: "Hồ nháo! Lão đại thế mà cũng hồ nháo theo! Chuyện Tứ đệ của con hành xử hồ đồ như thế, bên trong kinh thành còn có đồn đãi như vậy, con làm đại ca cũng không biết khuyên răn nó vài câu? Lại còn tùy nó hồ nháo!"
Thái độ này của Hoàng Thượng làm Tô Hoài Cẩn lập tức có chút mê mang, chẳng lẽ chuyện này thật sự là do hệ thống gây nên?
Tô Hoài Cẩn không dấu vết đánh giá ánh mắt của Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu nương nương bên cạnh. Bên trong ánh mắt của Hoàng Thượng vốn không có một chút quan tâm đối với chính mình, hoàn toàn là dối trá có lệ, vẻ mặt đó thể hiện ra ngoài mặt cũng không cực kỳ rõ ràng, song vẫn đích thực là Hoàng Thượng hết sức lớn tiếng quát Tiết Trường Du.
Tô Hoài Cẩn lại thấy được bên trong vẻ mặt ôn nhu đoan chính của Hoàng Hậu nương nương, hạnh tai Lạc họa(3)ẩn hiện từ trong ra ngoài, trong lòng đột nhiên đã sáng tỏ.
(3) Hạnh tai nhạc họa: ám chỉ việc hạnh phúc vui mừng trước tai ương, đau khổ của người khác, cười trên nỗi đau khổ của người khác.
Đúng rồi, Hoàng Thượng sở dĩ quát mắng Tứ hoàng tử thật ra không phải bởi vì thương xót mình, cũng không phải bởi vì cảm thấy kinh thành lưu truyền lời đồn đãi khó nghe về Tứ hoàng tử cùng Tô Cẩm Nhi, mà là bởi vì......
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!