Chương 153: Ngoại truyện 23: Cô dâu của Tà thần

Cuối cùng, bọn Đường Tiếu bị mời trở về.

Nói là "mời" thật ra không khác giam giữ, cửa nhà gỗ bị khóa lại, cửa sổ dùng tấm ván gỗ đóng chặt, bên ngoài còn có người trông coi, bảo đảm một con chuột cũng trốn không thoát được.

Ít nhất thoạt nhìn là như thế.

Nhà gỗ trong lúc nhất thời chìm vào im lặng, vẻ mặt Lý Bác Hào và Lý Phân hiện lên sợ hãi và lo âu, rất hiển nhiên, hai nghề tự do cơ bản chưa từng bước chân vào xã hội mấy, tuy nói ngày thường vẫn luôn đang theo đuổi sự vật nguy hiểm, nhưng một khi tai ương thật sự giáng xuống đầu, lại đột nhiên phát hiện mình chỉ là Diệp Công thích rồng*.

* Diệp Công hảo long (Sở thích rồng của Diệp Công) là thành ngữ Trung Quốc chỉ những người bề ngoài tỏ vẻ ưa thích nhưng bên trong thì không.

"Làm, làm sao đây?" Da mặt Lý Phân đều đang hơi run rẩy: "Hiến tế bọn họ nói, tôi nhớ ra rồi, trên bích họa hơi ngôi miếu tồi tàn đó có ghi lại tập tục hiến tế, giống với hiến tế trong xã hội cũ, phải chọn ra một "cô dâu của Tà thần", tôi, tôi…"

Rất hiển nhiên, ở đây chỉ có Lý Phân phù hợp điều kiện cô dâu này.

Lý Bác Hào cũng sau khi sợ hãi đi qua, chính là phẫn nộ sâu đậm: "Cũng niên đại này rồi, bọn họ vậy mà còn dám làm như vậy!"

Vệ sĩ tên là Juntes vẫn luôn giữ im lặng, hơn nữa tầm mắt cơ bản sẽ không rời khỏi Đường Tiếu, sau khi từ trên núi xuống vẫn luôn như thế, nhưng bởi vì họ vốn rất ít nói chuyện, hơn nữa nghề nghiệp vệ sĩ đặc thù này, bọn Lý Bác Hào cũng không cảm thấy kỳ lạ.

Đường Tiếu duy trì im lặng, lấy ra điện thoại không rời thân, ở trên đó lật xem gì đó, Lý Bác Hào cho rằng Đường Tiếu chưa từ bỏ ý định đang tìm tín hiệu, suy sụp nói: "Đừng thử, tôi thử cả buổi sáng rồi, căn bản không có tín hiệu."

Đường Tiếu nhìn như thờ ơ mà tiếp tục nhấn nhấn trên điện thoại, sau đó nói: "Quả thật không có tín hiệu."

"Đã sớm nói…"

Lúc này cửa đột nhiên mở ra một khe từ bên ngoài, một vật thể không rõ bị miếng vải đen bao bọc từ ngoài phòng ném vào: "Sắp đến giờ, mặc cái này vào."

Không có ai đụng bọc đồ này, Lý Bác Hào cao giọng hỏi: "Các người rốt cuộc muốn làm gì! Có biết như vậy là phạm pháp không!"

"Chúng tôi cũng không định làm gì…"

Giọng nói già nua kia vọng vào từ ngoài cửa: "Chỉ là thần lựa chọn một người trong các người, muốn hắn ở lại, chúng tôi sẽ không làm gì đối với các người, chỉ cần hoàn thành nghi thức là được, chỉ cần người kia gả cho thần, sống chung bên thần là được."

"Thần? Thần Thái Tuế?"

Người bên ngoài không trả lời nữa, chỉ có thể lẩm bẩm hàm hồ nói: "Chỉ có như vậy mới có thể kết thúc, chỉ có như vậy… Thần mới có thể vừa lòng."

"Đây còn không phải là tế sống của thời xưa ư?" Lý Phân sợ tới mức nước mắt suýt nữa ào ra: "Tôi không dám, trở thành cô dâu vật tế gì đó…"

"Ai nói là cô?" Người bên ngoài nói: "Là người kia, họ Đường, trông rất được đó."

Chỉ hướng vô cùng rõ ràng, người ở đây lập tức quay đầu nhìn Đường Tiếu, Đường Tiếu chỉ chỉ mình, trên mặt hiếm khi lộ ra ngạc nhiên: "Tôi?"

"Không sai, cậu chính là cô dâu thần chỉ định, chỉ cần cậu ngoan ngoãn làm theo lời chúng tôi nói, chúng tôi sẽ không làm khó dễ bạn đi cùng của cậu."

Đường Tiếu chìm vào im lặng quỷ dị, sau đó đột nhiên nhớ tới điều gì, đi lật bọc đen ném vào đó.

Từ bên trong, lộ ra một bộ mũ phượng khăn quàng vai, nguyên liệu đỏ thẫm, mặt trên thêu phượng hoàng tinh xảo, diện mạo không hề hợp với thôn núi nghèo nàn này.

Nhưng bất kể như thế nào, đây không hề nghi ngờ, đều là đồ nữ.

Đường Tiếu: "… Nếu không, các người đi khám mắt đi?"

Cô dâu của Tà thần, cô dâu này nhìn kiểu gì, cũng ít nhất là một người nữ chứ?!

"Chuyện này thì không liên quan đến chúng tôi, chúng tôi chỉ đi làm dựa theo ý nguyện của thần."

Bên ngoài cũng không phản ứng nghi ngờ của Đường Tiếu, cuối cùng sau khi để lại một câu "cậu không mặc, đợi lát nữa sẽ có người tới giúp cậu mặc", thì đóng cửa.

Trong nhà gỗ chìm vào im lặng, Lý Phân và Lý Bác Hào cũng bởi vì bất ngờ này mà im lặng một lát, trong lúc nhất thời không biết nên có phản ứng gì.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!