Chương 13: (Vô Đề)

Tôi thiếu nợ cô gì sao?"Đơn đặt hàng này là của Bạc Tô, là cô Bạc sao?" Hàn Nhiễm, người giúp giao món vào bếp, cũng nhận thấy sự trùng hợp này, vừa mới ra khỏi bếp lập tức nhảy tới thấp giọng hỏi Khương Dư Sanh.

Khương Dư Sanh rời mắt khỏi điện thoại, khóa màn hình, trả lời cô ấy: "Ừm."

Hàn Nhiễm hưng phấn: "Cô Bạc lại đến nữa à? Có chương trình mới quay ở Bành Đảo sao? Cô ấy vẫn sẽ đặt thức ăn chỗ chúng ta chứ? Chân của cô ấy đỡ hơn chưa?"

Cách đây vài ngày, cô ấy cũng thấy tin đồn Bạc Tô bị thương trong chương trình.

Khương Dư Sanh bình tĩnh trả lời: "Chị cũng không biết."

Bộ dáng không mấy quan tâm.

Hàn Nhiễm muốn hỏi thêm điều gì đó nhưng đã kìm lại.

Cô ấy, Chung Hân và Trịnh Vân đã bí mật thảo luận về vấn đề này vào đêm hôm đó sau khi trở về từ bữa tiệc thịt nướng, chị Tiểu Dư và cô Bạc chắc chắn là người quen cũ, dường như có điều gì đó kỳ lạ giữa họ. Các nàng không thể nói là tốt hay là xấu, họ chỉ cảm thấy là bạn bè nhưng cũng không phải bạn bè. Nếu nói là bạn bè, họ cũng không quá thân thiết, nếu nói không phải bạn bè, chị Tiểu Dư lại đối xử với cô không lịch sự ôn hòa giống như người khác.

Họ luôn cảm thấy nếu hai người đứng cạnh nhau, bầu không khí sẽ có chút khác thường.

Trịnh Vân gió nổi mây phun, giương cung bạt kiếm.

Cả Chung Hân và cô ấy đều cảm thấy sóng ngầm mãnh liệt, hừng hực s1nh lý.

"Hừng... hừng hực s1nh lý?" Trịnh Vân kinh ngạc

Chung Hân gật đầu: "Đúng vậy, cậu nghĩ mà xem, một bà chủ thành đạt đến từ một hòn đảo nhỏ, người còn lại là người dẫn chương trình truyền hình nổi tiếng, một người hiền lành xinh đẹp, một người thì đoan trang lạnh lùng, cả hai đều cực kỳ tử tế trong việc đối nhân xử thế, nhưng lại cư xử xa lạ với đối phương. Lý do là gì? Bởi vì cả hai đều đang kiềm chế bản thân.

Mỗi lần ánh mắt chạm nhau đều bị trái tim và lý trí lôi kéo, mỗi lần họ gần nhau là..."

Cô ấy chưa kịp nói xong thì Trịnh Vân đã hoảng sợ ngắt lời: "Dừng dừng dừng..."

Cô ấy không thể chịu được tác động của việc đánh sâu vào CP người thật.

"Tôi thừa nhận là có chút kỳ quái. Đặc biệt là, cô Bạc và chị Tiểu Dư có vẻ rất hợp nhau. Cô Bạc vẫn là kiểu người khắc kỷ, nhìn rất muốn kéo cô ấy xuống thần đàn, nhìn cô ấy phát điên vì tình. Nhưng mà, như vậy rất mạo phạm."

Cô ấy nói đầy chính trực, nhưng Chung Hân và Hàn Nhiễn đều tỏ ra rất ấn tượng: "Không phải cậu suy nghĩ tới mức đó rồi đâu ha?"

Trịnh Vân: "..." Cô ấy phát điên: "Tôi không có! Các cậu đừng nói nữa." Cô ấy bịt tai lại.

Chung Hân và Hàn Nhiễm bật cười, nhưng thay vào đó họ chỉ nắm lấy một tay cô ấy, tiếp tục truyền âm thanh ma thuật vào tai cô ấy.

Nhưng dù họ có đùa giỡn riêng tư đến mức nào thì vẫn cảm giác có ranh giới trước mặt người liên quan.

Hàn Nhiễm gác lại sự tò mò không cần thiết, chuẩn bị tiếp tục làm việc, nhưng Khương Dư Sanh đột nhiên lên tiếng ra lệnh: "Nấu cho cô Bạc một chén canh xương rồng đi, tính tiền vào tài khoản của tôi. "

Đây là thứ Bạc Tô không đặt trong đơn của mình.

Trì Kỳ sẽ không tranh cãi với Khương Dư Sanh về chuyện này, nhưng để một nhà hàng hoạt động có trật tự và tốt đẹp trong thời gian dài thì không thể tách rời việc thiết lập các nội quy, quy định. Vì vậy, Khương Dư Sanh luôn làm gương, không bao giờ xâm phạm quyền lợi của Trì Kỳ vì cô ấy là nhà đầu tư lớn nhất trong nhà hàng, ngay cả công việc tiền sảnh và bếp sau cũng được luân phiên giữa hai người.

"Vâng." Hàn Nhiễm sửng sốt một chút, lập tức mỉm cười đáp: "Để em nói với chị Trì."

Cô ấy xoay người bỏ đi, bước đi nhanh như bay.

Khương Dư Sanh có chút hối hận, nhưng thu hồi lại đã muộn.

Quên đi, nàng bình tĩnh lại, tự thuyết phục mình rằng đó chỉ là món quà cảm ơn Bạc Tô vì đã ủng hộ việc kinh doanh của nhà hàng họ từ trước đến nay.

Nàng không lãng phí thời gian lo lắng nữa mà tập trung vào công việc.

Tối hôm đó, nàng trở về chỗ thuê, sau khi tắm rửa và bôi kem dưỡng da, gần như quên mất chuyện đó thì Trang Truyền Vũ lại đột nhiên xuất hiện, báo tin: "Hình như Bạc Tô bị thương nặng lắm thì phải, nghe trợ lý nói phải ngồi xe lăn tới nữa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!