Con trai út của bác Dong Min vừa du học về nên hôm nay cả nhà họ Kim đều tập trung tại nhà bác cả để ăn mừng.
Ông Kim sớm đã gọi cho Taehyung bảo hắn đưa cậu đến nhưng lần này hắn thật không thể làm theo lời ba được. Chuyện lần trước khiến hắn không thể nhìn mặt Jeon Jungkook, nói đúng hơn thì hắn chán ghét cậu. Jungkook biết thân biết phận nên nhờ bác Kwang đưa đi.
Căn nhà này quả thật rộng lớn không thua gì Kim gia. Ai mà không biết bác Dong Min nổi tiếng hơn thua nên làm sao có chuyện nhà bác nhỏ hơn Kim gia được.
Trong nhà đã đầy đủ khách khứa, hình như cậu đến trễ thì phải. Ba bốn cặp mắt sắc như dao hướng về phía cậu thiếu điều muốn ăn tươi nuốt sống. Không phải cậu cố tình đến trễ mà là do kẹt xe, gì thì có thể giải quyết chứ chuyện này cậu cũng không làm khác được.
"Khách mời đông đủ hết rồi giờ mới đến, tưởng mình là nhân vật chính hôm nay sao?"
16
Kim Kyung Soon trước giờ vẫn luôn độc miệng như vậy, vừa thấy Jungkook đến liền buông lời trách mắng.
1
Ông Kim thấy cậu cúi gằm mặt không nói lời nào bèn lên tiếng giải vây giúp.
"Thôi thôi đến là được rồi, Jungkook mau vào ngồi đi con."
Đây cũng coi như chuyện nhỏ nhặt nên không ai chấp nhất làm gì. Dù sao hôm nay đến đây là để mừng Kim Seokjin trở về, vả lại khách khứa của bác Dong Min khá đông, cãi nhau chỉ làm mọi người thêm mất mặt.
54
Kim Seokjin chuẩn bị được một lúc thì bước xuống lầu chào hỏi mọi người. Đúng là gen của Kim gia tốt thật, ai nấy đều đẹp xuất chúng, dung mạo người này không thua kém Kim Taehyung chút nào, có khi còn hơn ấy chứ.
29
Bác Dong Min có hai người con trai, Kim Ho Jin và Kim Seokjin. Ho Jin từ nhỏ đã theo ba học hỏi việc của công ty, từ lâu tư tưởng giành lấy chức chủ tịch của Kim thị đã bị ba nhồi nhét vào đầu nên có lẽ đây là mục tiêu lớn nhất của anh ta. Trái ngược với anh trai mình, Kim Seokjin là người hiểu chuyện, quyền lực với y mà nói vốn chẳng có ý nghĩa gì. Cũng bởi lí do này mà bác cả dành nhiều tình thương cho Kim Ho Jin hơn.
"Chào mọi người, đã lâu không gặp. Lần này về nước tôi rất bất ngờ vì buổi tiệc và cũng rất vui khi gặp lại mọi người."
Kim Seokjin cầm ly mời rượu từng người một. Đây đều là nhân vật có tiếng tăm trong lĩnh vực kinh doanh, bác Dong Min muốn làm thân với họ nên bắt Seokjin phải đi chào hỏi từng người một, thật sự y không muốn làm chút nào, nhưng cãi lời ba chẳng phải còn mệt hơn sao?
Mời mộc một lúc Seokjin đứng nép vào một góc nghỉ một lát. Y từ trước đến nay vốn không thích tiệc tùng hay mấy nơi đông người.
Kim Taehyung thấy y đứng một mình bèn tiến lại gần, người anh thân thiết đã lâu không gặp chắc có nhiều chuyện để nói lắm đây.
"Em tưởng anh ở bên đó luôn rồi chứ?"
Kim Seokjin du học đến nay đã mười năm, lần đó không biết vì lí do gì mà bác Dong Min đột ngột cho y đi du học, ai hỏi bác cũng không nói nên đến bây giờ trong nhà vẫn không ai biết lí do.
2
"Chú nhớ anh lắm chứ gì?"
"Nằm mơ đi, ai mà thèm nhớ anh làm cái gì."
"Chú cứ nói vậy, anh biết chú thật ra rất nhớ anh."
"Anh vẫn trẻ con như vậy sao?"
"Chú đừng có đánh trống lảng."
Tâm trạng hắn dường như vui hơn một chút khi nói chuyện với Seokjin. Cậu đứng từ xa trông thấy nụ cười của hắn trong lòng cũng thấy vui theo, ít nhất thì cậu biết được còn có điều có thể làm hắn cười.
Ánh mắt cậu nhìn hắn bỗng nhiên bị người nào đó bắt gặp. Kim Seokjin quan sát một lúc rồi, ánh mắt đó sao qua mặt nổi y.
Bỏ ly rượu trên tay sang một bên, Seokjin kéo hắn đến chỗ Jungkook đang đứng chào hỏi vài câu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!