Tiếng điện thoại inh ỏi kéo cậu từ mộng đẹp trở về hiện thực. Mới sáng ra đã có người gọi đến rồi.
Cậu nheo mắt nhìn vào màn hình điện thoại xem là ai gọi đến.
"Chuyện gì vậy anh Namjoon?"
"Anh gặp em một lát được không?"
"Dạ được."
"Lát nữa anh đến đón em."Ngồi trong quán cà phê anh cứ mân mê sợi dây chuyền trong tay. Jungkook thấy anh ngồi thơ thẫn, ly nước gọi khi nãy đã tan gần hết đá.
"Anh có chuyện phiền lòng phải không?"
"Ừm."
"Là chuyện gì vậy?"
"Về Kim Seokjin, em có biết gì về bạn bè anh ta không?"
"Em không biết, anh ấy hình như chưa từng đưa bạn bè về nhà. Vả lại anh ấy ở nước ngoài đã lâu nên em lại càng không biết."
"Chỉ vậy thôi sao?"
"Dạ, mà anh hỏi về anh ấy làm gì?"
"Không có gì nghiêm trọng đâu, chỉ là muốn hỏi vậy thôi."
Cậu rất muốn hỏi chuyện về sợi dây chuyền anh luôn giữ bên mình nhưng sợ sẽ nhắc lại chuyện không hay gì đó, không hỏi có lẽ sẽ tốt hơn.Hắn thấy cậu từ khi ra ngoài trở về cứ trầm ngâm suy nghĩ gì đó mà không chú tâm vào nấu ăn, bằng chứng là trứng chiên đều khét hết.
"Có chuyện gì sao?"
"À... em đang suy nghĩ chuyện của anh Namjoon."
"Anh ta làm sao?"
"Lúc sáng anh ấy có hỏi em một vài chuyện về anh Seokjin."
"Nói như vậy là bọn họ đã quen nhau từ trước?"
"Anh Namjoon thì nghĩ vậy nhưng anh Seokjin cứ luôn miệng phủ nhận."
"Vậy thì chỉ còn một cách thôi."
Cậu khó hiểu nhìn hắn, Kim Taehyung không nói gì chỉ nhếch mép một cái, xem ra hắn đã nghĩ ra cách gì rồi.Ngay hôm sau cả hai bắt đầu tiến hành kế hoạch.
Hắn lấy điện thoại gọi cho Kim Seokjin hẹn y.
"Chuyện gì mà chú gọi anh?"
"Em có chuyện cần nói, anh đến địa chỉ em vừa gửi đi."
"Được."
Cậu cũng mở điện thoại nhấn vào dãy số quen thuộc gọi anh.
"Sao vậy Jungkookie?"
"Em có chuyện rất gấp cần anh cho em ý kiến, mình gặp nhau chỗ cũ nha."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!