Chương 36: Đơn Ly Hôn?

"Chuyện này để khi tôi về lại nói tiếp, cậu nghỉ ngơi đi."

Cậu nhìn theo hắn đến khi chiếc xe lái ra khỏi cổng, quay lưng bước chầm chậm từng bước vào nhà. Ngôi nhà này đã gắn bó với cậu gần ba năm, tuy ở đây không có mấy kỉ niệm được gọi là vui vẻ nhưng ít nhất nơi này có hắn. Sau này khi hắn và cậu ly hôn chắc cậu không còn cơ hội đến đây. Nhân cơ hội này cậu muốn đi một vòng nhìn kĩ ngôi nhà lại lần nữa, xem như là lần cuối cùng vì nơi này sắp được trả về với chủ nhân thật sự của nó, Choi Minyoung.Kim Taehyung vừa lái xe vừa nhớ lại lời cậu nói. Cảm giác khó chịu lấn át tâm trí hắn, không suy nghĩ thêm, hắn vội gọi vào số máy ai đó.

"Nghe đây."

"Cậu đến nhà tôi đi."

"Để làm gì?"

"Tâm trạng Jeon Jungkook đang không tốt, có cậu đến chắc cậu ta sẽ đỡ hơn."

Hắn vội cúp máy vì sợ Park Jimin sẽ hỏi thêm gì đó. Nó bên này còn đang ngáy ngủ, nghe hắn nói vậy hai mắt mở to hết cỡ, cơn buồn ngủ biến đi đâu mất. Là nó nghe nhầm hay do hắn nói nhảm vậy?

Tuân theo mệnh lệnh của đứa "bạn yêu", nó vệ sinh cá nhân rồi bắt xe một mạch đến nhà hắn. Không nhìn thấy cậu đâu nó đoán ngay cậu đang ở trong phòng, mở cửa bước vào liền nhìn thấy cậu ngồi đăm chiêu nhìn ra ngoài khung cửa sổ.

Dáng vẻ cô đơn đó khiến nó đau lòng. Jeon Jungkook từ lúc còn đi học đã vậy, lúc nào cũng chỉ có một mình, không có một người bạn nào cả, nếu không phải nó chủ động bắt chuyện thì làm gì có chuyện như bây giờ. Càng tiếp xúc nó càng hiểu nhiều về cậu, đứa nhỏ này luôn tự cô lập mình với mọi thứ bên ngoài, ngoại trừ Kim Taehyung.

Làm gì có ai ngốc đến nỗi ôm mối tình đơn phương đến tận hai mươi năm, đã vậy tình cảm này chưa một lần được đáp trả. Có trách thì trách Jeon Jungkook đã yêu Kim Taehyung quá nhiều.

57

Nó đi lại gần đặt tay mình lên vai cậu, Jungkook lúc này mới nhận ra sự xuất hiện của nó.

"Anh Jimin? Sao anh lại ở đây?"

"Đến chơi không được sao? Vậy anh về đây."

Nó giả vờ quay lưng ra về, vừa đi được vài bước đã bị bàn tay cậu giữ lại. Biết thế nào cậu cũng giữ nó lại mà, đứa nhỏ này dễ dụ vậy đó.

"Em với Taehyung có chuyện gì đúng không?"

"Đâu... đâu có."

"Anh dễ tin người lắm hả? Có chuyện gì thì nói anh nghe đi."

Cậu biết mình không giấu được nó chuyện này nên đành kể ra hết mọi chuyện, kể cả việc cậu đồng ý yêu cầu ly hôn.

"Ly hôn? Jeon Jungkook em bị ngốc phải không? Ly hôn chẳng khác nào em chịu thua cô ta."

"Nhưng đó là cách duy nhất rồi."

"Em bỏ ra bao công sức thậm chí khiến Taehyung ghét cay ghét đắng em rồi lại bảo muốn bỏ cuộc."

"Vậy anh muốn em làm sao đây?"

Cậu ngước nhìn nó bằng đôi mắt ngấn lệ. Jungkook mà nó biết trước giờ dù có đau cũng không bao giờ thể hiện ra vậy mà bây giờ lại khóc đến đáng thương trước mặt nó, chắc hẳn cậu đã rất đau vì chuyện này.

"Lúc nhìn thấy ánh mắt lo lắng anh ấy dành cho cô ta, em đã nhận ra rằng thì ra trong lòng anh ấy chưa bao giờ có em, dù chỉ là một vị trí nhỏ. Em cố gắng làm mọi thứ vì anh ấy nhưng cuối cùng vẫn không bằng một nụ cười của cô ta. Em luôn miệng nói mình yêu anh ấy vậy mà thứ em đem lại cho anh ấy chỉ toàn là đau buồn, em ích kỉ lắm phải không anh?"

Nó chỉ biết ôm chặt cậu vào lòng mà dỗ dành. Phải chi Kim Taehyung một lần nghe được lời cậu nói thì hay biết mấy, chỉ một lần nghe được lời nói của người yêu hắn thật lòng có khi hắn sẽ hiểu được.

Tình yêu chính là như vậy, đừng hỏi bản thân đã làm đủ chưa mà hãy hỏi xem người ấy có muốn bạn làm hay không?

1

Bạn không thể ép buộc ai đó thích mình nhưng chắc chắn bạn có thể ép bản thân làm tất cả vì họ.

Hai người ôm nhau được một lúc thì dì Song bước vào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!