"Yeontan à, mày đâu rồi?"
3
Quản gia Lee thấy cậu cứ mải miết tìm kiếm gì đó từ nãy đến giờ, không nhịn được đành lên tiếng.
"Cậu tìm gì vậy?"
"Bác à, bác có thấy Yeontan đâu không? Con tìm khắp nhà mà không thấy nó đâu cả."
"Nếu tìm khắp nhà vẫn không thấy thì chỉ còn duy nhất một chỗ thôi."
"Ở đâu vậy bác?"
"Phòng ngủ của thiếu gia."
Đúng như lời bác quản gia nói, nó đang nằm chễm chệ trên giường của hắn. Cái mặt cứ nghênh nghênh trông có đáng ghét không chứ.
Yeontan là chú chó cưng của hắn, tính tới thời điểm này hắn đã nuôi nó khoảng bảy năm rồi. Tính tình của nó phải gọi là cực kỳ khó chịu, chẳng ai trong nhà chạm vào được ngoại trừ Kim Taehyung. Đến cả cậu nó còn không cho chạm vào trừ những lúc cậu cho nó ăn ra.
4
"Yeontan à lại đây mau lên."
"Gâu gâu!"
Đáp lại thái độ dịu dàng của cậu là tiếng sủa không chút thiện cảm từ nó. Jungkook bị cho ăn bơ trong lòng không khỏi bực mình, cậu đi đến nhấc bỗng nó lên bế ra ngoài.
"Thương lượng mày không chịu vậy tao đành dùng tới biện pháp này vậy."
"Gâu gâu gâu!"
Mặc kệ nó sủa ầm ĩ cậu vẫn một mực ôm lấy "cục than" này đi xuống nhà dưới. Thường ngày nó toàn dựa hơi Kim Taehyung mà dở chứng, hôm nay không có hắn ở nhà xem còn ai chống lưng cho nó đây.
2
Cậu lấy cái bát đổ một ít thức ăn ra rồi đẩy tới trước mặt nó. Lúc đầu nó còn tỏ vẻ không chịu ăn nhưng do bị cái nhìn đầy "trìu mến" của cậu doạ sợ đành ngoan ngoãn ăn hết thức ăn trong bát.
2
"Lúc nào mày cũng ngoan ngoãn như vậy có phải tốt hơn không."
Hộp thức ăn vừa nãy cậu cầm lên hình như nhẹ hơn đợt trước thì phải. Lần gần đây nhất cậu mua thức ăn cho Yeontan chắc đã được một tháng, lại đến ngày mua thức ăn nữa rồi.
Giao lại Yeontan cho dì Song, cậu định ra ngoài mua thức ăn cho nó ấy vậy mà nó sủa vang trời, phóng ra khỏi vòng tay dì Song chạy đến chỗ cậu.
"Muốn đi theo tao hả?"
"Gâu!"
2
"Thôi được, hôm nay tao với mày đi dạo với nhau một chút cho khuây khoả."Kim Taehyung một thân tây trang chỉnh tề ngồi trên ghế chủ tịch chăm chú xem một số hợp đồng của tập đoàn. Lúc trước làm tổng giám đốc công việc đã chất đống bây giờ làm chủ tịch thật không có cả thời gian để ăn trưa.
*Cốc cốc*
"Vào đi."
Thư ký Han mở cửa đi vào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!